Năm đó, anh đang ngồi đợi bạn trong quán cà phê. Một người con gái bước đến hỏi: “Anh có phải là người mà d́ Vương giới thiệu đến để xem mắt hay không?”.
Anh ngẩng đầu lên nh́n cô một cái, bất chợt phát hiện đây chính là mẫu người ḿnh thích, ḷng nghĩ thầm sao không “lỡ nhầm rồi đă nhầm cho trót luôn”, thế là vội vàng đáp: “Đúng vậy, mời ngồi”.
Ngày kết hôn, anh liền đem sự thật này nói với vợ, người vợ cười cười một cái, nói: “Em cũng không phải là đến xem mắt, chỉ là mượn cớ để bắt chuyện với anh thôi……”
Gợi ư nhỏ:
Khi cơ duyên đă đến rồi, th́ đừng nên do dự mà hăy nắm chặt lấy nó.
VietBF@sưu tập