Cô vợ đem t́nh nhân về nhà cả ngày trong lúc chồng đi làm. Cô ta không biết cậu con trai 9 tuổi của ḿnh đang nấp trong pḥng giữ đồ cạnh đó. Lúc anh chồng bất chợt về nhà, cô vợ vội đẩy t́nh nhân giấu vào pḥng giữ đồ. Cậu bé th́ thào: “Ở đây tối quá” Gă t́nh nhân nói: “Ừa, đúng thế”. Cậu bé: “ Cháu có trái bóng chày”. Gă t́nh nhân: “Tuyệt đấy!”. Cậu bé: “Chú có muốn mua không?” Gă t́nh nhân: “Không, cám ơn nhé”. Cậu bé: “Ba cháu đang ở ngoài kia đấy” Gă t́nh nhân: “Được rồi, thế nhiu?” Cậu bé: “250 đô”. Ít tuần sau, lại xảy ra chuyện tương tự và cậu bé và gă t́nh nhân của mẹ cậu lại ở cùng trong pḥng giữ đồ. Cậu bé: “Ở đây tối quá” Gă t́nh nhân: “Ừa, đúng thế”. Cậu bé: “ Cháu có bao tay chơi bóng chày đấy”. Gă t́nh nhân nhớ lại vụ trước, nên hỏi ngay: “Vậy nhiu?” Cậu bé: “750 đô”. Gă t́nh nhân: “Đồng ư”. Vài bữa sau, ông bố kêu cậu bé: “Cầm lấy bao tay của con rồi 2 bố con ḿnh ta ra ngoài kia luyện vài trái bóng nhé” Cậu bé đáp: “Không được ạ, con bán nó rồi” Ông bố hỏi: “Bán được bao nhiêu?” Cậu bé đáp: “1000 đô la ạ” Ông bố nói: “Thật quá đáng khi bán lại cho bạn bè với giá trên trời như thế. Con đă bán hơn gấp đôi giá trị thật của chúng đấy. Bố phải đưa con đến nhà thờ để xưng tội mới được”. Ông bố dẫn cậu bé đến nhà thờ, dắt cậu vào pḥng xưng tội rồi khép cửa lại. Cậu bé kêu lên: “Ở đây tối quá!”. Có tiếng đáp: “Này, đừng có mà giở mánh cũ ra ở đây à nghen!”
VietBF@sưu tập
|