Lâu rồi thèm phở quá nha
Ăn cơm nhà măi,”Corona” nó hành
Lần ṃ ra quán vắng tanh
Bảo ai cũng ngán, nên đành nhịn thôi
Nảy sinh sáng kiến tức thời
Nói cho chủ tiệm biết rồi, ngồi ăn
Thế là được tô phở “ngăn”
Bàn chia làm “bốn”, khỏi lăn sang nhà
Tiếc là không thấy người ta
Khẩu trang treo dưới cằm là xong ngay
Mạnh ai, người đó tỏ bày
Ăn xong mới thấy tươi ngay tức th́
Thời “đại dịch” khổ như ri
T́m ṭi sáng tạo,muốn chi có liền
Đôi lúc tức muốn phát điên
Bạn bè gọi nhậu, có ghiền cũng không (đi)
Cầu mong “Virus” đi tong
Cho tui ăn nhậu, long nhong ngoài đường
Hàng quán trở lại b́nh thường
Kinh tế vững mạnh, có đường thăng hoa!
Hàn Tuấn