TA ĐĂ LÀM CHI ĐỜI TA? - VietBF
 
 
 
News Library Technology Giải Trí Portals Tin Sốt Home

HOME

NEWS 24h

ZONE 1

ZONE 2

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Breaking

Go Back   VietBF > Other News|Tin Khác > Stories, Books | Chuyện, Sách


Reply
 
Thread Tools
  #1  
Old  Default TA ĐĂ LÀM CHI ĐỜI TA?
Trong truyện ngắn “ Thế Giới Bé “ nhà văn Hà Thúc Sinh đă đi một đường rất dí dỏm. Nhân vật chính trong truyện là ông Phước đă khổ sở v́ cái tên “vô phước” của ḿnh. Từ thuở mới đến Mỹ, đâu đâu ông cũng biến thành tṛ cười cho đám đông. Trong sở Di trú, trong Cơ Quan Thiện Nguyện, thậm chí trong Bưu Điện, trong lớp học và ngay ở pḥng phát lương của sở làm, cứ hễ có người gióng tên ông, Mr Phấc, là y như rằng tiếng cười rộ lên. Khi sanh được đứa con trai, ông “trả thù” đời bằng cách đặt tên cho con là Tết. Người ḿnh nghe cái tên thấy kỳ, nhưng ông Phước lại cho là chí lư... Đối với người đồng hương, trên tinh thần, con ông không đứng dưới ai. Chữ nhất c̣n chịu phép chữ Tết nữa là!

Tết đúng là chúa trùm thiên hạ. Ai mà làm ngơ được tết. Tết nhất, cái ngày làm xốn xang con người mỗi năm khi nó đến. Này, lại một năm nữa qua rồi đấy. Trong đầu óc nhanh chóng làm một con tính trừ. Lại mất béng thêm một năm. Ở bên đây bốn mùa tranh nhau chỗ đứng; mới vừa vạn vật trở ḿnh qua xuân, cỏ cây hoa lá phởn phơ nhấp nhổm leo lên xanh mướt như tuổi dậy th́, vậy mà bỗng chốc trở qua hè với những ngày thừa mứa mặt trời, nóng cũng dữ mà vui cũng dữ, mặc sức rong chơi, mặc sức quần cụt áo ngắn nhởn nhơ phô bày thân thể. Chưa đă những ngày hè, cô nàng thu đă lanh chanh đ̣i ra mặt với đời, đanh đá nhuộm vàng nhuộm đỏ những phiến lá c̣n ngơ ngẩn tiếc nuối nhửng vạt nắng cuối hè buồn bă thưa thớt. Rồi cây trụi lá, rồi cành ngậm tuyết, rồi người co ro. Thế là hết bay đi một năm. Bóng câu qua cửa sổ đến vù một cái là toi mất một đơn vị trong cái mà chúng ta lạc quan tưởng tượng là trăm năm cuộc đời. Các cụ ngày xưa thích con số chẵn cḥi chứ làm ǵ được trăm năm! Cứ hùng hục tới lúc sáu mươi lăm tuổi bắt được tí tiền già là cuộc đời đă trầy vi tróc vẩy rồi.

Tết nhất, khoảng thời gian làm con người bất chợt khựng lại quay đầu nh́n lui bước đường mới vượt qua ḷng bâng khuâng tự hỏi như tên một cuốn hồi kư của thi hào Vũ Hoàng Chương: Ta đă làm chi đời ta?

Ta đă làm chi đời ta? Người đàn bà trạc tứ tuần ngồi trước mặt tôi, đầu luôn luôn cúi xuống, ly coca trước mặt, ánh đèn vàng hắt ra từ chiếc chụp đèn treo thơng xuống gần sát đầu người tạo một vũng ánh sáng thân mật. Ánh sáng búng lên từng sợi tóc nâu nhạt óng ánh như một chất kim khí quư giá, ánh sáng làm nồng lên cặp kính gọng dầy nặng nề ép xuống sống mũi cao, ánh sáng làm tươi lên chất son trên đôi môi phát âm tiếng Việt giọng Bắc như một người Việt chính cống. Tôi nghĩ nếu nhắm mắt lại th́ tôi không thể tưởng tượng được người ngồi trước mặt tôi là một phụ nữ người Nga. Irina Zisman đó. Con người đang tích cực tranh đấu cho nền dân chủ tại Việt Nam qua đài phát thanh Hy Vọng đưa tiếng nói thẳng về quê hương chúng ta. Con người không những nói tiếng Việt lưu loát, phát âm tiếng Việt không một chút ngọng nghịu, mà c̣n viết sách tiếng Việt với cả tâm hồn Việt Nam. Chúng ta đă được đọc “ Bút Kư Irina I”. “ Bút Kư Irina II” cũng vừa ra mắt bạn đọc.

Tôi vẫn cứ ngỡ là người ngồi trước mặt tôi không thể không là người Việt. Tôi buột miệng hỏi:

- Irina là người Nga hay người Việt vậy?

Đôi môi đang đùa giỡn với chiếc ống hút nước, khuôn mặt nghếch lên tinh nghịch hỏi lại tôi:

- Anh thấy sao?

Tôi lúng túng:

- Mắt tôi bảo Irina là người Nga nhưng tai tôi lại bảo Irina là người Việt.

Irina cười khỏa lấp:

- Th́ thế đó!

Thấy trước mặt Hồ Đ́nh Nghiêm có tờ báo xuân, ánh mắt Irina sáng lên:

- Đă có báo tết rồi đấy à?

Y chang nỗi mừng của một người Việt say mê văn chương Việt. Tôi nghĩ tớ một khuôn mặt khác: Ỷ Lan. Dân Hồng Mao chính cống nhưng cũng nặng ḷng với văn hóa Việt nam chẳng kém người đàn bà Nga La Tư ngồi trước mặt tôi. Chữ “Nga La Tư” là do Irina nói ra làm ngạc nhiên mọi người. Cũng như khi chị dùng chữ “ba trợn” khi nói về những người cầm quyền đương thời tại Việt Nam. Tôi hỏi người đàn bà này về người đàn bà kia.

- Irina có biết Ỷ Lan không?

- Biết chứ! Irina có gặp Ỷ Lan rồi.

Đầu tôi nẩy ra một câu hỏi ngộ nghĩnh:

- Hai người nói với nhau bằng tiếng ǵ?

Irina cúi đầu cười. Ỷ Lan là dân Anh. Irina trước đó đă cho biết là tiếng Pháp c̣n nói tạm được chứ tiếng Anh th́ chịu. Cứ cho là họ nói với nhau bằng tiếng Việt đi. Nghĩ mà thấy thú vị!

Ta đă làm chi đời ta? Ta làm thời gian bất động đứng im cho nồng nỗi nhớ. Lê Quang Xuân đă bỏ cả đời đi t́m bắt cảnh đẹp quê hương, nay anh thu vén bẩy chục tấm h́nh quê hương đắc ư nhất ḥa cùng thơ của bằng hữu làm thành một tác phẩm để đời mang tên Việt Nam Quê Hương tôi. Nhà Nguyễn Đông Ngạc & Nguyên Ngọc tấp nập anh em tới mừng sách Lê Quang Xuân. Rượu. Phải chứa chan. Mồi. Chị Nguyên Ngọc ra tay th́ phải biết. Chục người ăn mà làm như trăm người ăn. Ăn không hết các ông các bà phải mang về đấy! Nguyên Ngọc răn đe nghe mà thấy...ham.

Chung quanh tôi mỗi người trầm ngâm trước mỗi khung ảnh. Nơi nào ta vui tuổi học tṛ, nơi nào ta nồng ấm thời yêu đương, nơi nào ta bỏ lại những kỷ niệm, nơi nào dấu chân hành quân vẫn c̣n đậm nét, nơi nào ta chôn vùi ngày tháng nổi trôi, nơi nào ta rong chơi tiêu hao cuộc đời...

Tôi ngồi lặng lẽ trước cảnh cũ, kỷ niệm dồn dập kéo về treo người lên bâng khuâng. Mỗi tấm h́nh như thở ra nỗi buồn, cào lên nỗi nhớ. Đất trời Đà lạt mở rộng trước mắt. Mỗi phân ảnh là mỗi kỷ niệm. Mỗi bài thơ bên ảnh là mỗi tâm sự.

Này thác Cam Ly với thơ Nguyễn Đông Ngạc:

Cam Ly cảnh cũ c̣n đây
Bâng khuâng chỉ thấy đá cây đất trời
Vẳng nghe khúc khích tiếng cười
Giật ḿnh đối ảnh bồi hồi nhớ ai.

Này hồ Than Thở với thơ Thái Tú Hạp:

Hoàng hôn giữa băi chiều im vắng
Ta đứng gần nhau tượng đá sầu
Ngàn thông khoác kín màu u thảm
Hơi thở nào tan dưới vực sâu.

Này hồ Xuân Hương với thơ Trần Thiện Hiệp:

Đà Lạt trong tôi nỗi nhớ đầy
Ba mươi năm đă gửi ngàn mây
Lệ đêm từ tạ c̣n nghe ấm
Măi đọng hồn tôi em có hay!

Ta đă làm chi đời ta? Người đă bỏ cả đời rong chơi với thơ tụ họp anh em văn nghệ lại để mừng tác phẩm thứ 17 của anh. Trên tường, nhà thơ đă cầy cục làm một tấm bích chương thật đẹp: “Luân Hoán và các bạn văn cùng Mời Em Lên Ngựa”.

Các bạn văn đến với Luân Hoán để cùng mời em lên ngựa có Trang Châu, Lưu Nguyễn, Hồ Đ́nh Nghiêm, Phạm Nhuận...

Mới tiễn ông Táo về trời mà không khí đă vui như tết. Mặt nào miệng nấy cười toe toét khi chị Luân Hoán bấm máy chụp h́nh. Hồ Đ́nh nghiêm vớ được con ngựa nhồi bông trưng ở trong tủ, có yên cương đàng hoàng ôm khư khư trong tay. Mời Em Lên Ngựa phải có ngựa chứ! Phạm Nhuận thêm. Ngựa này trông giống ngựa trong đ́nh trong chùa. Yếu x́u! Luân Hoán ngồi kư sách tặng mặt tươi rói. Đă nói cuốn chót là cuốn chót đấy nhé! Nhất định không làm thơ nữa! Luân Hoán nói tới đâu th́ nghe tới đó, chứ thơ Luân Hoán là thứ thơ chảy từ trong người ra, không làm mà được à! Đă mang lấy nghiệp vào thân. Mà nghiệp thơ lại thường là nghiệp nặng nhất.

Cà phê, trà, bánh ngọt, lại thêm chè hột sen đánh do chị Luân Hoán làm. Ngọt như t́nh của chị với anh. Không có chị Luân Hoán liệu chúng ta có được một nhà thơ ṇi t́nh như vậy không nhỉ? Chắc là không. Phải có một mối t́nh như vậy mới nảy ra được những câu thơ như thế.

Bấy nhiêu năm t́nh nhân, bấy nhiêu năm chồng vợ, đến nay con cái đă lớn bộn mà những chăm sóc, những lo toan, những tŕu mến mà chị cho anh vẫn óng ả như xưa. Họ như đôi chim.Mà chim th́ nh́n những cắp chim xinh xinh trong lồng treo đầy khắp trong nhà Luân Hoán th́ biết. Suốt ngày líu la líu lo nhảy nhót reo cười.

Cảm ơn Trời Phật, cuộc t́nh của chúng tôi gần như không có chuyện buồn. Cái trở ngại lớn nhất là lúc khởi đầu. Tôi nhỏ hơn anh gần tṛn một con giáp. Nói xấu hổ, phải tăng thên hai tuổi trong khai sanh để được về nhà chồng, hư thật! V́ không có chuyện buồn nên chúng tôi có quá nhiều chuyện vui. Chị Luân Hoán đă trả lời cuộc phỏng vấn của Hồ Đ́nh Nghiêm trong cuốn Chân Dung Thơ Luân Hoán như vậy.

Nghe Luân Hoán than thở chắc cũng là một chuyện vui? Than thở là một bệnh ghiền của ít nhất hai ông “sĩ”. Cái bệnh ghiền này tôi có lần nghe Nghiêm nói rất giống họa sĩ Đinh Cường. Không biết anh Đinh Cường than thở ra răng, chứ cái ông nhà tôi th́ mở miệng ra, không nhức chân quá th́ đau đầu quá, không buồn quá th́ cũng nản quá... Cứ thế gặp ai cũng than thở, làm như than thở th́ hết buồn hết chán. Đặc biệt, đầu mỗi mùa đông anh thường phán một câu: “Chắc anh không qua khỏi mùa đông năm nay!” Lần đầu tôi nghe thấy hoảng hốt, lo sợ phập phồng, nhưng năm này đến năm khác, câu đó vẫn lập lại mà may là ảnh cũng c̣n là ảnh nên tôi thấy đă quen.

Ông Luân Hoán là cây than. Ông Đinh Cường là vua than. Khi hai cao thủ than gặp nhau th́ sao? Trong Mời Em Lên Ngựa, bài Quấy bạn hè 93, có đoạn thơ ông Luân Hoán tới Virginia quấy ông Đinh Cường:

phu mỏ than vào đúng mỏ than
sóc theo chân chủ vội dọn bàn
chim, hoa, thục nữ... nằm quanh vách
cùng thở thơm lừng nỗi bi quan

Ta đă làm chi đời ta? Mới loanh quanh những ngày tết đó mà thoắt một cái đă đầu tháng tư. Mụ nặc nô tên tuyết quấy phá cho đă đời cũng đă phải cúi đầu ra đi. Những mầm cây nằm ngủ cho hết những tháng ngày lạnh lẽo đă bắt đầu nhú lên vẽ xanh đất trời. Một năm vừa thơn tháng giêng đă mẻ đi mất một góc. Ngồi thẫn thờ chẳng biết làm chi bèn nhấc phôn:

- Luân Hoán đó hả? Đang làm chi đó?

- Có làm chi đâu!

florida80
R11 Độc Cô Cầu Bại
florida80's Avatar
Release: 05-02-2021
Reputation: 201045


Profile:
Join Date: Aug 2007
Posts: 112,220
Last Update: None Rating: None
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	R731dc1e7b699487348b86d842451a5f2.jpg
Views:	0
Size:	69.4 KB
ID:	1784069  
florida80_is_offline
Thanks: 7,291
Thanked 45,887 Times in 12,764 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 511 Post(s)
Rep Power: 139 florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10
florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10
Reply

User Tag List


Facebook Comments


 
iPad Tablet Menu

HOME

Breaking News

Society News

VietOversea

World News

Business News

Other News

History

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

Sport News

ZONE 1

ZONE 2

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Thơ Ca

Help Me

Sport Live

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOT 30 Days

NEWS 30 Days

Member News

Tin Sôi Nổi Nhất 24h Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 3 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 7 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 14 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 30 Ngày Qua
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.


All times are GMT. The time now is 15:15.
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2006 - 2024
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2024 DragonByte Technologies Ltd.
Log Out Unregistered

Page generated in 0.09895 seconds with 15 queries