Sáu tiếng đồng hồ không lối thoát, đổ xe liên tục, mắc kẹt giữa mưa rừng và đường cụt, nhưng cô gái trẻ đến từ Bắc Giang không quay đầu. Tất cả chỉ để chạm đến một khoảnh khắc ngắn ngủi… nhưng đáng giá nhất tuổi trẻ.
Du khách đến du lịch B́nh Thuận để tận hưởng sự tuyệt vời và trải nghiệm bất tận...
Du khách háo hức trải nghiệm xe điện, tàu cao tốc tới Cát Bà
Hành tŕnh trải nghiệm của cô gái gen Z: Băng rừng vượt đường nhăo như bùn, trộn đá tảng ngổn ngang
Một ḿnh cầm lái vượt 200km giữa núi rừng mây phủ, bánh xe trượt dài trong lớp bùn loăng, trời mưa, gió ngược và con dốc trước mặt không hề có điểm kết thúc. Ấy vậy mà nữ phượt thủ Chiêu Surin - cô gái gen Z 21 tuổi, quê Bắc Giang (sinh viên năm cuối tại trường đại học Hà Nội), vẫn tiếp tục hành tŕnh trải nghiệm lái xe thêm gần 10km nữa để t́m đến thác Háng Đề Chơ, điểm đến được coi là “hiểm địa” của vùng Trạm Tấu (Yên Bái).
Với cộng đồng đam mê khám phá địa h́nh hiểm trở, cái tên Háng Đề Chơ từ lâu đă không c̣n xa lạ. Nằm trong “tứ đại tử địa” của Tây Bắc cùng với Tà Xùa, Kỳ Quan San hay Tà Ch́ Nhù, nơi đây là điểm đến mang tính biểu tượng cho những ai khao khát chinh phục thiên nhiên bằng chính đôi chân và tay lái của ḿnh.
Nằm sâu trong bản Đề Chơ - một ngôi làng hẻo lánh của người Mông thuộc xă Làng Nh́, huyện Trạm Tấu (Yên Bái), thác Háng Đề Chơ được bao bọc bởi rừng nguyên sinh và độ cao gần 1.800m so với mực nước biển, là ranh giới tự nhiên giữa Yên Bái và Sơn La. Muốn đến được đó, các phượt thủ phải vượt qua bốn chặng đường, mỗi chặng là một lần thử ḷng kiên nhẫn, khả năng kiểm soát tay lái và cả giới hạn của thể lực.
Khi quyết định lên đường, chị Chiêu Surin đă chuẩn bị tâm lư khá vững. Không ồn ào khoe khoang, không chờ có nhóm bạn đồng hành hay thiết bị quay phim chuyên nghiệp, chị lặng lẽ chuẩn bị chiếc xe máy quen thuộc, vài vật dụng cần thiết và lên đường. Đây c̣n là cách để cô gái 21 tuổi đối thoại với bản thân, vượt qua giới hạn thể chất và gom góp từng mảnh ghép cho hành tŕnh sống của chính ḿnh.
Chia sẻ với Dân Việt, chị Chiêu Surin cho biết: “Thác Háng Đề Chơ là đích đến trong một danh sách dài những giấc mơ tuổi trẻ mà tôi đang dần từng bước hiện thực hóa. Tôi thích cảm giác vượt qua chính ḿnh trên những cung đường khó. Tây Bắc luôn là miền đất hứa trong mơ, càng hiểm trở, tôi lại càng muốn đến.
Trước khi lên đường, tôi đă biết về địa h́nh gồ ghề và có phần hiểm trở của cung đường đến thác Háng Đề Chơ. Tuy nhiên, dù đă đọc kỹ những bài viết chia sẻ kinh nghiệm, xem trước các video hành tŕnh từ những người đi trước, tôi vẫn không h́nh dung hết được độ “khó nhằn” của cung đường Tà Xi Láng - Háng Đề Chơ.
Đoạn đường chỉ dài khoảng 4-5km nhưng có thể ngốn đến gần 3 tiếng đồng hồ cầm lái liên tục giữa những rănh trũng lầy lội, đá tai mèo và bùn đất trơn trượt sau mưa. Khi tự ḿnh cầm lái mới thấy mọi dự đoán đều nhẹ hơn rất nhiều so với thực tế. Trời mưa rả rích, bánh xe nhiều lần trượt khỏi lối ṃn và cũng không thiếu những cú ngă đau khiến cơ thể đầy vết xước. Với tôi, chuyến đi lần này là một lần vượt giới hạn bản thân thêm nữa.”
Không phải lần đầu tiên đi một ḿnh qua những cung đường thời tiết xấu hay địa h́nh phức tạp, nhưng hành tŕnh trải nghiệm đến Háng Đề Chơ vẫn là một nấc thang mới trong bản đồ trải nghiệm của cô gái trẻ. Khởi hành từ lúc 1h sáng tại Hà Nội, chị Chiêu Surin vượt quăng đường hơn 200km suốt 5-6 tiếng xuyên đêm, băng qua những cung đèo hun hút từ Tân Sơn (Phú Thọ) đến Trạm Tấu (Yên Bái).
Chặng đầu tiên tương đối dễ đi, đường nhựa từ Hà Nội đến Tân Sơn khá ổn định. Nhưng khi trời tối đen, không đèn đường, lại gặp các khúc cua đèo có xe tải lớn qua lại liên tục, chị buộc phải cẩn trọng trong từng thao tác ga, phanh và quan sát. Khoảng 3h40 sáng, khi dừng lại nghỉ chân ở đèo Khế chờ đổ xăng, trời bất chợt đổ mưa.
Trong lúc đợi ngớt mưa, cô gái trẻ tranh thủ ngả lưng nghỉ tạm dưới mái hiên trước khi tiếp tục hành tŕnh lúc 4h30. Cung đường sau đó trở nên hiểm trở hơn, toàn khúc cua gắt nối tiếp nhau từ đèo Khế sang đèo Ách, rồi tiếp tục ṿng vèo qua rừng núi đến Trạm Tấu.

Ḍng nước đổ thẳng từ lưng trời, trắng bạc và mỏng như tấm voan lụa, gần như tách biệt khỏi thế giới con người. (Ảnh: Chiêu Surin)
Giữa hành tŕnh gian khó, phần thưởng đầu tiên mà thiên nhiên gửi tặng chị Chiêu Surin là một khoảnh khắc đẹp đến ngỡ ngàng tại thôn Bản Tạo - Yên Bái. Khi đang đổ đèo, chị bất ngờ bắt gặp một biển lúa vàng rực bên dưới, thấp thoáng ḍng suối nhỏ uốn lượn như tơ lụa vắt qua ḷng thôn.
Bị mê hoặc bởi khung cảnh ấy, chị không ngần ngại tấp xe vào lề, t́m lối ṃn xuống bản. Trong màn sương sớm c̣n vương trên ruộng bậc thang, các bà các cô đang lom khom gặt lúa. Tiếng cười nói khe khẽ lẫn vào tiếng suối, tiếng gà gáy vọng xa. Trên đỉnh núi, từng cụm mây trắng trôi qua chậm răi, như thể cố ư nán lại để cùng cô gái 21 tuổi lưu giữ giây phút b́nh yên hiếm hoi giữa hành tŕnh mệt nhoài.
Hành tŕnh trải nghiệm của cô gái gen Z chinh phục ḍng nước trắng bạc, mỏng manh như tấm voan lụa đang rũ xuống giữa đại ngàn hoang vắng

Con thác trắng xóa hiện ra sau lớp mây dày đặc trên đỉnh bản Đề Chơ. (Ảnh: Chiêu Surin)
Từ điểm trường thôn Chống Chùa (xă Tà Xi Láng, huyện Trạm Tấu, Yên Bái), hành tŕnh thực sự mới bắt đầu. Từ đây, đường nhựa nhường chỗ cho bùn đất nhăo nhoẹt, đá tảng nhấp nhô và những con dốc trơn trượt liên hoàn. Trước khi dấn thân vào cung đường ấy, cô gái 21 tuổi Chiêu Surin đă hỏi người bản địa.
Họ chỉ đường theo hướng Tà Xi Láng - một lối đi hiểm trở và khó nhằn. Thực ra c̣n một hướng khác, ṿng qua Làng Nh́, dễ đi hơn, song v́ không hiển thị trên Google Maps và chị không rơ cách tiếp cận, cuối cùng chị lựa chọn lối khó hơn, đối mặt với thử thách “tận cùng”.
Bằng một chiếc xe số thông thường, chị cẩn trọng về số, giữ ga đều tay, vừa lái vừa chống chân để đưa xe leo dốc. Có đoạn đất nhăo như bùn, có đoạn trộn đá tảng ngổn ngang khiến bánh xe liên tục trượt ngang.

Đứng trước thác Háng Đề Chơ, nước đổ trắng xóa từ vách đá dựng đứng, cô gái gen Z gần như quên hết mọi mỏi mệt đă tích tụ suốt hành tŕnh. (Ảnh: Chiêu Surin)
Chia sẻ với Dân Việt về khoảnh khắc đáng nhớ trong hành tŕnh, chị Chiêu Surin cho biết: “Dốc nối dốc, bánh xe lún trong bùn, trượt dài trên mặt đất trơn như mỡ. Có đoạn, xe chỉ có thể ḅ lên bằng số 2, tôi phải giữ tay lái chặt, chân luôn trong tư thế sẵn sàng chống đỡ.
Đôi lúc tưởng như xe không thể vượt qua được nữa v́ bánh quay trơ, xe nghiêng ngả. Tôi từng nhiều lần ngă, đổ xe, tay chân lấm lem, cả người mỏi nhừ. Nhưng may mắn thay, một vài người dân đi ngang đă dừng lại, không một lời hỏi han dài ḍng, chỉ cần thấy người cần giúp là họ cùng nhau đẩy xe vượt dốc. Những tấm ḷng lặng thầm ấy như điểm tựa, giúp tôi giữ lại niềm tin để tiếp tục.
Không phải đoạn nào cũng là bùn, nhiều khúc là đá lởm chởm, nghiêng dốc dựng đứng. Chỉ cần chệch tay lái hoặc không vững phanh, chiếc xe có thể trôi ngược, lao về phía vực sâu một cách không thể kiểm soát. Nhưng khi đă qua được nửa đường, tôi không c̣n lựa chọn nào khác ngoài việc tiến lên. Gần đến thác, tôi để xe lại, bắt đầu cuốc bộ.
Đoạn đường c̣n chừng 800m đến 1km, nhưng lại là một lần nữa thử thách. Trời bắt đầu mưa phùn, những giọt mưa đầu tiên không đủ để dập tắt nhiệt huyết nhưng cũng đủ để gây trở ngại. Tôi vô t́nh rẽ nhầm lối, bước vào đường cụt, rồi quyết định băng qua một nương ngô để rút ngắn quăng đường.
Khi ấy đă khoảng 12h30 trưa, mưa rừng đổ xuống ào ạt. Giữa nương bắp chẳng có lấy một gốc cây to để trú, tôi ngồi xuống, trùm balo và thiết bị điện tử trong túi chống nước và đợi cơn mưa ngớt. Khi đi vào con đường đầy gian nan đó, gặp nhiều trở ngại khiến bản thân kiệt sức, dù vậy nếu phải lựa chọn bỏ cuộc hoặc quay xe th́ có lẽ là không.
Tôi từng nghĩ sẽ bỏ xe lại và đi bộ tiếp, nhưng quăng đường quá xa không biết điểm cuối, cộng với việc cơ thể thấm mệt khiến điều đó trở thành bất khả thi. Không có lựa chọn nào khác ngoài việc tiếp tục lỳ đ̣n, ĺ lợm, và tôi thực sự đă vượt qua được.”
Sau tất cả những thử thách, chị Chiêu Surin cũng đứng trước Háng Đề Chơ - ḍng thác hùng vĩ đổ xuống từ tầng đá cao, tung bọt trắng xóa giữa màn mưa mờ ảo. Âm thanh cuồn cuộn của nước, làn sương mỏng bay lên từ chân thác, ḥa cùng không khí lạnh ẩm của rừng già khiến khoảnh khắc ấy trở nên thiêng liêng.
Cả chuyến hành tŕnh là sự mệt mỏi nhưng giây phút đó, với chị, chính là sự đền đáp xứng đáng. Cả chuyến đi là chuỗi vật lộn với bùn đất, mưa rừng, dốc đá, nhưng giây phút đứng dưới chân thác, chỉ nghe tiếng nước đổ, chị biết ḿnh đă không đi sai hướng.
Lúc quay trở lại từ chân thác, hành tŕnh không c̣n dốc đứng hiểm trở như lúc đi, nhưng cái mệt của cơ thể sau gần nửa ngày vắt sức khiến mỗi bước chân trở nên nặng nề. Đúng lúc đó, chị gặp một nhóm người Mông đang địu những bao mận nặng trĩu trên lưng. Họ cười, rủ chị cùng đi cho vui, chia sẻ vài trái mận ngọt làm quà. Giữa thiên nhiên khắc nghiệt, sự tử tế mộc mạc ấy như tiếp thêm sức lực. Trong ánh mắt của những người xa lạ ấy, chị thấy lại sự đồng cảm của những người sống và hiểu rơ sự dữ dội của núi rừng.
Với cô sinh viên 21 tuổi đến từ Bắc Giang, chuyến độc hành đến thác Háng Đề Chơ không phải là quyết định liều lĩnh, mà là một lựa chọn có tính toán và sự chuẩn bị từ thể lực, tinh thần đến kỹ năng.
“Không phải là sự bồng bột hay bốc đồng của tuổi đôi mươi. Trước khi lên đường, tôi đă cân nhắc kỹ về yếu tố thời tiết, địa h́nh và những rủi ro có thể xảy ra. Tôi cũng từng có kinh nghiệm lái xe đường dài, đi qua nhiều cung off-road, từng gặp băo, mưa lớn và những t́nh huống khó lường trong các chuyến đi trước đó. Hành tŕnh lần này không phải để chứng minh điều ǵ lớn lao, mà đơn giản là một trải nghiệm cá nhân, một thử thách để vượt qua giới hạn của bản thân. Tôi tin, nếu ai đủ kiên tŕ, bản lĩnh và có sự chuẩn bị cần thiết th́ cung đường này sẽ không quá xa vời.
Tuy nhiên, mỗi người đều mang trong ḿnh một hệ quy chiếu khác biệt. Không có khuôn mẫu chung cho đam mê hay định nghĩa duy nhất nào về trải nghiệm sống. Cuộc sống của tôi thiên về phiêu lưu, tự do và khám phá. Nhưng với người khác, điều đó có thể là sự mệt mỏi hay thậm chí là “hành xác”.
Mỗi người có một “chất riêng” để vận hành cuộc đời họ, tôi tôn trọng điều đó. Chúng ta có nhiều cách để ngắm nh́n thế giới: bằng những chuyến đi xa, một tách trà bên cửa sổ hay một buổi sáng b́nh yên trong khu vườn. Quyết định “đưa ḿnh vào vùng hoang sơ” hay không, cuối cùng vẫn là lựa chọn của trái tim và đam mê của mỗi người”, cô gái gen Z nhấn mạnh.
VietBF@ sưu tập