Tiểu Lan nhận thức rơ về sự cạnh tranh khốc liệt trong xă hội và hiểu tầm quan trọng của tŕnh độ học vấn và năng lực đối với tương lai. Từ khi Dương Dương c̣n học mẫu giáo, cô đă lên kế hoạch cho tương lai của con.
Ngày càng nhiều bậc phụ huynh đặt hết hy vọng và ước mơ vào con cái, cạnh tranh về điểm số, chuyên ngành và tài năng. Họ lo lắng rằng nếu con ḿnh chậm chạp dù chỉ một chút, chúng sẽ bị thời đại bỏ rơi.
Tuy nhiên, với sự kỳ vọng này của bố mẹ, bao nhiêu đứa trẻ đang phải chịu đựng áp lực quá mức? Bao nhiêu cha mẹ mong muốn tạo dựng một tương lai tươi sáng cho con cái, nhưng lại vô t́nh đẩy chúng vào ngơ cụt của sự kiệt sức và đau đớn?
Tiểu Lan (ở Trung Quốc), một người mẹ sinh vào những năm 1980, hiện là quản lư cấp trung của một doanh nghiệp nhà nước. Thái độ nghiêm túc trong công việc của cô cũng được thể hiện qua nền giáo dục mà cô dành cho con. Con trai cô, Dương Dương (tên thân mật), đang học lớp 3 tiểu học. Cậu bé ngoan ngoăn nhưng có phần hướng nội.
Tiểu Lan nhận thức rơ về sự cạnh tranh khốc liệt trong xă hội và hiểu tầm quan trọng của tŕnh độ học vấn và năng lực đối với tương lai. Từ khi Dương Dương c̣n học mẫu giáo, cô đă lên kế hoạch cho tương lai của con: cho cậu học piano, tham gia các lớp toán Olympic, tập bơi và không ngừng cố gắng theo kịp thời đại về văn hóa, nghệ thuật và thể thao.
Khi Dương Dương vào tiểu học, Tiểu Lan đích thân kèm cặp và kiểm soát lịch tŕnh hàng ngày của cậu bé, cố gắng tối ưu hóa thời gian vui chơi và nghỉ ngơi để tạo thêm "không gian phát triển". Mỗi ngày sau khi tan học, Dương Dương làm bài tập về nhà ngay lập tức rồi tiếp tục làm thêm bài tập, thường đến 11, 12 giờ đêm mới đi ngủ.
Khi những đứa trẻ khác đă say giấc, cậu vẫn c̣n cau mày suy nghĩ về những bài tập chưa hoàn thành. Tiểu Lan thường nói: "Kiên tŕ thêm vài năm nữa, sau này sẽ thoải mái hơn." Nhưng cô không ngờ rằng sự "kiên tŕ" đó lại dẫn đến một kết cục bi thảm.
Đêm hôm đó, khi Dương Dương chưa nắm vững kiến thức toán mới, Tiểu Lan yêu cầu cậu tiếp tục làm bài tập đến sáng sớm. Kiệt sức, cậu bé th́ thầm: "Mẹ ơi, con chỉ ngủ một lát thôi...".
Sau đó, cậu nằm xuống bàn và không bao giờ tỉnh lại nữa. Khi được đưa đến bệnh viện, bác sĩ chẩn đoán cậu bị đột tử do tim làm việc quá sức. Cấp cứu không kịp thời đă khiến cậu không qua khỏi.
Tiểu Lan hoàn toàn suy sụp. Cô không thể chấp nhận được rằng đứa trẻ ngoan ngoăn, hiểu chuyện và không bao giờ than văn lại lặng lẽ héo ṃn trong nền giáo dục mà cô đă dành cho nó "v́ lợi ích của chính nó".
Đây không phải là trường hợp cá biệt. Trong thời đại bùng nổ thông tin, nhiều bậc phụ huynh rơi vào nỗi lo lắng vô h́nh: con nhà người khác đă học sách tranh tiếng Anh, luyện tập piano tŕnh độ mười, giành giải thưởng lập tŕnh... "Con tôi không thể thua."
V́ vậy, họ tiếp tục thêm nhiều hoạt động hơn nữa: đăng kư vào các trường luyện thi, học năng khiếu, dành cả cuối tuần và cắt giảm thời gian ngủ.
Mặc dù có vẻ như những điều này sẽ mang lại tương lai cho trẻ, nhưng thực tế lại đang hủy hoại tuổi thơ của chúng -tuổi thơ vốn cần được thư giăn, tự do và tràn ngập tiếng cười.
Ư định ban đầu của cha mẹ là t́nh yêu, nhưng khi t́nh yêu đó biến thành sự cạnh tranh khốc liệt, thời gian bị dồn nén và kế hoạch bị nhồi nhét, trẻ em không chỉ phải chịu áp lực mà c̣n bị ngạt thở trong một môi trường đầy căng thẳng.
Cha mẹ nên nắm bắt “mức độ” giáo dục như thế nào?
Để đạt được phương pháp nuôi dạy con khoa học và giáo dục hợp lư, 3 gợi ư sau đây đặc biệt quan trọng:
1. Học cách giao tiếp với con b́nh đẳng
Một số bậc cha mẹ luôn mong muốn con cái vâng lời 100%. Khi trẻ có ư kiến riêng, họ thường gán cho chúng cái mác "phản nghịch" hoặc "không vâng lời". Tuy nhiên, trẻ em là những cá thể độc lập, không phải là bản sao của cha mẹ. Mối quan hệ tốt đẹp giữa cha mẹ và con cái được xây dựng trên nền tảng b́nh đẳng và tôn trọng.
Cha mẹ nên chủ động lắng nghe cảm xúc và ư kiến của con, đặc biệt là trong việc lựa chọn khóa học, nuôi dưỡng sở thích và sắp xếp thời gian. Việc cho con nhiều quyền quyết định hơn là rất quan trọng.
Những câu hỏi đơn giản như: "Con có thích vẽ tranh hay nhảy múa không?", "Con thấy bài tập này khó ở điểm nào?", hay "Gần đây con có đang chịu nhiều áp lực không?" có thể giúp gắn kết t́nh cảm và khiến trẻ cảm thấy được thấu hiểu và ủng hộ.
2. Đừng hy sinh giấc ngủ để cải thiện điểm số
Các nghiên cứu đă chỉ ra rằng học sinh tiểu học nên đảm bảo ngủ ít nhất 10 tiếng mỗi ngày. Giấc ngủ rất cần thiết cho sự phát triển thể chất, tinh thần và trí tuệ của trẻ. Nếu việc hy sinh giấc ngủ chỉ mang lại sự cải thiện điểm số trong thời gian ngắn, đó chỉ là "uống thuốc độc để giải khát".
Thiếu ngủ trong thời gian dài có thể gây mất tập trung, cảm xúc không ổn định, giảm khả năng miễn dịch, và thậm chí ảnh hưởng đến sức khỏe tâm thần của trẻ khi trưởng thành. Thay v́ chỉ cố gắng bám trụ, cha mẹ nên giúp trẻ sắp xếp lại nhịp độ học tập và t́m ra phương pháp phù hợp, chẳng hạn như sử dụng thời gian rời rạc hiệu quả, tối ưu hóa thứ tự học tập, và đặt ra mục tiêu hợp lư, thay v́ thức khuya làm bài tập một cách mù quáng.
3. Đừng để “kư ức tuổi thơ” trở thành hành tŕnh đau thương
Tuổi thơ cần phải là thời gian ngập tràn ánh nắng và tự do, chứ không phải thời gian học hành chăm chỉ và liên tục bị từ chối. Nếu kư ức duy nhất của một đứa trẻ về tuổi thơ là “bài tập về nhà bất tận”, “trường luyện thi không ngừng” và “không bao giờ đủ giỏi”, th́ điều đó sẽ để lại một cái bóng tâm lư nặng nề.
Hăy tin rằng một đứa trẻ có ư thức mạnh mẽ về sự an toàn và ḷng tự trọng sẽ có nhiều khả năng tạo dựng được chỗ đứng trong xă hội tương lai. Thay v́ "tạo ra một đứa trẻ hoàn hảo", tốt hơn hết là "nuôi dưỡng một đứa trẻ hạnh phúc".
VietBF@ sưu tập
|
|