Vợ chồng sống với nhau không thể tránh khỏi những chuyện căi vă. Tôi nghĩ rằng đó là chuyện của 2 vợ chồng và sẽ tự giải quyết. Nhưng lúc nào mẹ chồng cũng can thiệp, bênh con trai bất chấp mọi lư lẽ, đay nghiến con dâu bằng những từ cay nghiệt nhất.
Tôi vừa sinh con đầu ḷng được 3 tháng, mẹ chồng và mẹ đẻ thay phiên nhau lên chăm cháu giúp, mỗi bà lên 1 tháng rồi lại về quê. Thế nhưng tháng nào phải sống chung với mẹ chồng tôi cảm giác như địa ngục.
Ngay tháng đầu tiên ở cữ, khi con gái tôi c̣n chưa đầy tháng, tôi đă phải nghe những lời cay nghiệt từ mẹ chồng.
Mẹ chồng dùng mọi lời cay nghiệt với tôi nhưng lúc nào cũng chăm chăm bênh con trai. (Ảnh minh họa, nguồn: KT)
Trước đây không ở cùng, tôi thấy mẹ chồng cũng khá tâm lư, mẹ nhàng, quan tâm con cái. Nhưng từ khi sống chung tôi mới hiểu, bà chỉ quan tâm con trai bà. Tôi mới sinh, lại sinh mổ nên cơ thể mệt mỏi, có những lúc con quấy khóc, chồng th́ mải mê chơi game. Mỗi ngày về nhà anh ta lại chăm chăm ôm điện thoại chơi game, mặc kệ vợ con. Cũng bởi vậy mà vợ chồng tôi có những lúc căi vă lời qua tiếng lại. Thấy vậy mẹ chồng tôi liền chỉ thẳng vào mặt tôi nói rằng tôi là loại phụ nữ không ra ǵ, thiếu tôn trọng chồng và mẹ chồng, mẹ chồng sống cùng mà 2 vợ chồng lại căi nhau. Bà nói phụ nữ ai chả vài lần sinh nở, có ǵ ghê gớm, tại sao tôi cứ phải tỏ ra mệt mỏi, làm quá lên mọi chuyện. Chồng tôi - con trai bà đi làm cả ngày vất vả, về nhà phải được nghỉ ngơi, giải trí.
Chuyện cũng không có ǵ, nhưng bà lôi cả bố mẹ tôi ra nói, chửi tôi không được dạy dỗ đàng hoàng. Lúc ấy tôi không thể mở miệng căi nổi câu ǵ v́ quá đau ḷng, không hiểu tại sao cùng là phụ nữ mà mẹ chồng có thể nói ra những câu như vậy.
Về phần chồng tôi, khi nghe mẹ dùng hết những lời cay nghiệt mắng chửi vợ th́ chỉ lặng im, thậm chí đồng t́nh. Anh ta nói xin lỗi mẹ, biết thế không lấy tôi th́ đă không khiến mẹ anh ta phải khổ như vậy. Nghe những lời ấy từ chồng khi vừa sinh con, tôi gần như chết lặng.
Đă 3 tháng từ khi tôi sinh con, nhưng không lúc nào tôi được thoải mái, căng thẳng kéo dài dẫn đến mất sữa, mẹ chồng lại đay nghiến tôi không biết nuôi con. Bà c̣n nói với chồng tôi nên sớm "đổi mẹ" cho con gái nếu không muốn con bé lớn lên hỗn láo với người lớn như mẹ nó.
Mẹ đẻ tôi chứng kiến mọi chuyện chỉ muốn đưa con gái và cháu ngoại về thẳng nhà, rời khỏi ngôi nhà địa ngục này, thế nhưng tôi lại cố nhẫn nhịn v́ con c̣n quá bé. Nếu bây giờ tôi làm căng mọi chuyện có lẽ vợ chồng tôi sẽ bỏ nhau, con gái tôi không c̣n một mái ấm trọn vẹn. Nhưng nếu tiếp tục tôi thực sự mệt mỏi.