NSND Trần Hạnh vẫn vui vẻ với cuộc sống cuối đời. Dù đã bước sang tuổi 91 - tuổi xưa nay hiếm nhưng NSND Trần Hạnh vẫn luôn giữ tinh thần lạc quan, yê*u đời và thậm chí cả tình yê*u với nghề vẫn chưa bao giờ nguội tắt trong lòng người nghệ sĩ già.

NSND Trần Hạnh luôn muốn tự làm không nhờ cậy con cái (Ảnh: Tintuconline)
Không còn nhiều sức khỏe để đóng phim hay di chuyển xa nhà hàng ngày ông lụi cụi quanh sạp hàng nhỏ nhắn, bán đủ thứ của cô con dâu để phụ giúp cháu con những công việc nhỏ nhặt. Dù không mấy khá gi*ả nhưng chính NSND Trần Hạnh cũng phủ nhậ*n chuyện vì nghèo đói mà phải buôn bán, kinh doanh để kiế*m sống qua ngày. Ông chỉ phụ giúp gia đình để tay chân không rảnh rỗi, cũng để vận độn*g nhiều hơn cho đỡ trố*ng trải những ngày tháng về hưu.
Dù tuổi già, sức khỏe và trí lực không còn minh mẫn như xưa nhưng ông vẫn luôn muốn tự làm những việc cá nhân, sin*h hoạt hàng ngày không phải cậy nhờ người khá*c. Thậm chí cả tiền ăn uống ông cũng có trợ cấp của nhà nước mà không cần con cá*i phải l*o lắn*g.
Nói về người nghệ sĩ già nhưng đầy "sĩ diện" ấy, vào hôm đi nhậ*n danh hiệu NSND cao quý ông còn định tự bắ*t xe ôm đến nhà hát lớn chứ không muốn để con cháu đưa đi. Ngày xưa khi có tiêu chuẩn được cấp nhà cán bộ nhưng ông đã từ chối với lý do: "gia đình tôi đã đầy đủ hơn mọi người nên không xin".

Ông vẫn rất yê*u nghề (Ảnh: Tintuconline)
Tuổi già sức yếu có những khi ố*m thập t*ử nhất sin*h, lúc ăn được lúc không ông chỉ nhớ dưa cà, dưa muối và những món ăn dân giã, tầm thường, ông nhớ về tuổi thơ từng phải bươn trải cùng cha mẹ.
Nghèo đói đến đâu nhưng người nghệ sĩ già vẫn luôn giữ tấm lòng thơm thảo và trá*i tim nhân hậu, tự lập và không bao giờ trông nhờ vào người khá*c. Nói về tính cách này của ông bố chồng của mình, chị Dung - con dâu của ông kể rằng: "Bố tôi vẫn dạy: Đói cho sạch, rác*h cho thơm. Bữa ăn có su hào muối, ông độn*g viên chúng tôi: đấy là đang ăn thịt bò kho cho ngon miệng; nồi cơm vừa xới một lượt là hết, ông bảo nhà mình còn sướ*ng hơn nhiều nhà khá*c.

Trăn trở lớn nhất cuộc đời ông là vợ mấ*t sớm không được tự hào về chồng (Ảnh: Tintuconline)
Ông luôn độn*g viên chúng tôi hãy cố gắng học hàn*h t*ử tế, dạy chúng tôi nếp thưa gửi, cách gấp, phơi quần áo, để dép thế nào cho gọn... Ông ngâm thơ rất hay nên thường hát ru cho chúng tôi ngủ.
Bố tôi đã truyền cho chính tôi tình yê*u, niềm lạc quan về cuộc sống - một cuộc sống luôn màu hồng ấm áp, vu*i tươi".
Trong cuộc đời người nghệ sĩ, ông có hai tình yê*u lớn đó là với nghệ thuật và với người vợ tảo tần của mình. Còn nhớ khi vợ ông còn sống nhiều lần bà phải phàn nàn, ca thán nhiều vì ông chồng về nhà vẫn cứ sa*y mê học thoạ*i, sa*y mê tập kịch mà không phụ giúp gì vợ con. Nói vậy nhưng ông vẫn thư*ơng vợ con lắm, tập các thứ xong xuôi ông sẽ ra bể nước công cộng xá*ch nước cho vợ con từ 1-2h sáng.

Trước hôm đi nhậ*n danh hiệu NSND, Trần Hạnh thủ thỉ: "Ngoài vu*i vì được gặp lại thánh đường thì tôi rất nhớ nhà tôi. Giá như được sớm hơn thì đã có bà ấy đi cùng".Chẳng là ngày trước, mỗi khi có cuộc gì quan trọng của ông là thể nào bà cũng đi cùng dù trên tay ẵm co*n nh*ỏ. Nhưng bà mấ*t đã được hơn 10 năm. Tính ra nếu không bị trượt danh hiệu NSND ba lần, mỗi lần cách nhau khoả*ng 5 năm thì đúng là bà vẫn có thể vu*i cùng ông. Đó cũng là điều mà ông trăn trở nhất, cả đời người phụ nữ của ông đã vất vả cho chồng cho con, đến khi ông được phong danh hiệu cao quý thì bà đã không thể chia sẻ niềm tự hào đó với ông.