Vừa bước vào nhà bạn gái, đập vào mắt tôi là một người đàn ông đang nằm ngủ trên giường. Anh ta chỉ mặc duy nhất chiếc quần đùi, không mặc áo.
Tôi năm nay 34 tuổi, từng ly hôn v́ vợ cũ không chịu sinh con. Có lẽ v́ yêu và cưới quá vội vàng nên chúng tôi chưa hiểu nhiều về nhau. Cô ấy cũng chưa từng nói không hề muốn sinh con, không muốn làm mẹ.
Chỉ sau khi cưới, thấy cô ấy dùng thuốc tránh thai hàng ngày, tôi mới vỡ lẽ. Cô ấy không muốn sinh ra một đứa trẻ rồi tốn công sức, thời gian, tiền bạc với bé.
Quan điểm sống của cô ấy hoàn toàn trái ngược với tôi. Tôi nghĩ, một gia đ́nh hoàn chỉnh phải có vợ chồng và con cái. Tôi yêu trẻ con, luôn h́nh dung ra khi có con, ḿnh sẽ là người cha như thế nào.
Khi tôi đề nghị ly hôn, vợ cũ đă khóc. Cô ấy nói tôi không yêu cô ấy, chỉ muốn lấy cô ấy để duy tŕ nói giống, làm công cụ sinh nở. Suy nghĩ đă khác nhau, nói nhiều cũng vô ích. Cuộc hôn nhân của chúng tôi kết thúc nhanh chóng như vậy, không phải v́ hết yêu, mà v́ những suy nghĩ quá khác biệt.
3 năm sau ly hôn, tôi gặp Vân - vợ sắp cưới bây giờ. Đó là một buổi sáng sớm trên đường đi làm, tôi thấy một người phụ nữ trẻ ôm con đứng bên đường vừa vẫy tay, vừa khóc. Tôi dừng lại hỏi thăm, mới biết con cô ấy bị sốt cao co giật. Cô ấy gọi taxi nhưng chờ măi chưa thấy tới.

Bạn gái tôi thấy việc bạn trai cũ ngủ trong nhà ḿnh là b́nh thường (Ảnh minh họa: Freepik).
Tôi chở mẹ con cô ấy tới bệnh viện. Trên đường đi hỏi thăm mới biết, cô ấy là mẹ đơn thân.
Cô và bạn trai cũ yêu nhau nhưng gia đ́nh bạn trai phản đối v́ cho rằng, Vân không xứng với con trai họ. Chàng trai không dám làm trái lời bố mẹ nên quyết định dứt t́nh. Sau khi chia tay, Vân mới phát hiện ḿnh có thai nên đă sinh con, nuôi con một ḿnh.
V́ không vội nên sau khi đến viện, tôi cũng ở lại xem t́nh h́nh ra sao. Kết quả, cô bé bị cúm A, phải nhập viện điều trị.
Mấy ngày sau, trên đường đi làm về, nhớ tới mẹ con Vân, tôi liền mua ít bánh trái vào thăm cô bé. Không ngờ, đúng lúc Vân đang làm thủ tục xuất viện cho con. Vậy là tôi t́nh cờ vừa đưa mẹ con cô ấy tới viện, vừa đón về nhà. Mối nhân duyên của chúng tôi bắt đầu từ đó.
Hơn một năm qua lại t́m hiểu, tôi quyết định ngỏ lời cầu hôn. Tôi thương Vân, khâm phục cả sự mạnh mẽ của cô ấy. Nếu là các cô gái khác, gặp hoàn cảnh như vậy, có khi đă bỏ con không biết chừng.
C̣n Vân, tuy ít tuổi vẫn rất có trách nhiệm, không sợ điều tiếng, không sợ khổ sở, một ḿnh nuôi con ở thành phố này thật không dễ dàng. Tôi thật ḷng muốn được làm chỗ dựa cho mẹ con cô ấy.
Bố mẹ tôi cũng như tôi, vui vẻ đón nhận mẹ con Vân. Ai cũng có quá khứ, kể cả tôi. Những người từng trải qua biến cố thăng trầm trong đời hẳn sẽ biết cùng nhau vun trồng hạnh phúc. C̣n bố mẹ Vân vui mừng đến rơi lệ, nói rằng phúc phận con gái ḿnh vẫn c̣n tốt.
Chúng tôi dự định cuối năm nay làm đám cưới. Thế nhưng, có một chuyện xảy ra khiến tôi vừa bực ḿnh, vừa lúng túng, không biết ḿnh có nên suy nghĩ lại về việc cưới xin hay không?
Chuyện là tuần trước, tôi có chuyến công tác vào khu vực phía Nam. Vốn dĩ, chuyến công tác kéo dài 8 ngày nhưng đă đẩy nhanh tiến độ 5 ngày là xong. Để tạo bất ngờ cho bạn gái, tôi về mà không báo trước. Từ sân bay, tôi bắt xe thẳng đến pḥng trọ của Vân, mang theo rất nhiều đặc sản địa phương và quà cho con gái nhỏ.
Thế nhưng vừa bước vào nhà, đập vào mắt tôi là một người đàn ông đang nằm ngủ trên giường nơi góc pḥng. Trên người anh ta chỉ mặc một chiếc quần đùi, không mặc áo.
Trong lúc tôi c̣n đang bối rối, không biết người kia có phải là anh em hay họ hàng ǵ với Vân không th́ Vân đi chợ về. Cô ấy nh́n tôi rồi nh́n người đàn ông đang nằm ngủ trên giường một cách ái ngại.
Trong góc nhỏ quán cà phê gần đó, Vân cho biết, người đàn ông tôi vừa nh́n thấy là bố của con gái cô. Không hiểu anh ta có thông tin từ đâu, biết cô có một cô con gái. Anh ta t́m gặp, thấy đứa bé đă khăng khăng nhận con.
“Dù ǵ th́ đó cũng là bố của con gái em, em không thể ngăn cản việc anh ấy muốn nhận con và chu cấp cho con. Vả lại, con bé cũng có quyền được nhận sự chăm sóc từ bố ruột của ḿnh”, Vân nói.
“Tất nhiên, anh không có ư kiến ǵ về việc anh ta nhận con. Vấn đề là ở chỗ mấy hôm vừa rồi, anh ta ở trong pḥng em, ăn ngủ cùng em à?”, tôi hỏi cô ấy, trong đầu đă h́nh dung ra vài cảnh khó chịu.
Nhưng Vân dứt khoát nói rằng, anh ta chỉ ở chơi với con vài ngày, tiện thể ăn cơm cùng mẹ con cô ấy. Hai người họ không hề làm chuyện ǵ khuất tất, mờ ám. Nếu tôi yêu cô ấy th́ phải tin tưởng, đừng ghen tuông hồ đồ.
Nhưng tôi làm sao có thể không ghen? Bạn gái của tôi - người tôi sắp cưới làm vợ - đang cho người t́nh cũ của cô ấy ăn ở lại trong nhà mấy hôm. Họ từng yêu nhau, từng “thân mật” đến mức có cả con chung. Ai biết được t́nh cũ gặp lại, họ đă làm những chuyện ǵ?
Tôi nói với Vân, tôi không muốn ghen tuông vô cớ. Nhưng việc cô ấy cho bạn trai cũ ở trong nhà là điều không nên. Nó thể hiện việc cô ấy không tôn trọng tôi, không coi trọng mối quan hệ của chúng tôi. Kể cả họ có "không làm ǵ", tôi vẫn thấy rất khó chịu.
Thay v́ nói lời dễ nghe để xoa dịu, Vân lại nổi cáu: “Đối với em, anh ấy không c̣n là ǵ. Nhưng với con gái em, đó là bố ruột của nó. Nếu anh đă yêu em, chấp nhận lấy một người phụ nữ có con riêng th́ anh cũng phải xác định sẽ có những mối quan hệ lằng nhằng kiểu này. Em không thể cấm anh ấy gặp con đẻ của ḿnh được”.
Rơ ràng, cô ấy đang thẹn quá hóa giận phải không? Tôi có nói cấm con gái cô ấy nhận bố không? Tôi có nói không muốn cho hai bố con họ gặp nhau không? Tôi chỉ yêu cầu bạn gái rạch ṛi giới hạn với người cũ, chứ không phải anh ta lấy cớ đến gặp con rồi ăn ngủ luôn trong nhà cô ấy.
Tôi c̣n chưa tức giận, cớ ǵ Vân lại tức giận với tôi, lại c̣n nói tôi không đủ bao dung, nhỏ nhen, ích kỷ?
Có phải mối quan hệ của tôi nên dừng lại để cô ấy tái hợp với người cũ, hoặc là có cơ hội gặp một người đàn ông khác bao dung và rộng lượng hơn?
VietBF@sưu tập