
Cả đêm qua, Hà Nội ngập trắng trời, dân chạy lũ, còn Thủ tướng Phạm Minh Chính thì chắc phải vò đầu bứt tóc đi tìm Chủ tịch thành phố.
“Gọi thằng Thanh không thấy đâu cả!” – tiếng gọi của Thủ Chính vang vọng giữa đêm.
Một người đáp lại: “Thằng Thanh đi nước ngoài rồi ”
Hóa ra Thanh đi nước ngoài thật.
Anh Thanh không lặn trong nước, mà lặn sang tận Triều Tiên.
Giữa lúc dân thủ đô đang lênh đênh trên phao, Trần Sỹ Thanh cùng đoàn quan chức cấp cao do Tô Lâm dẫn đầu lại đang ngắm 21 phát đại bác, dự yến tiệc linh đình ở Bình Nhưỡng.
Chủ tịch Thanh tính hết cả rồi, dân gọi không dạ, Thủ tướng gọi không thưa. Tầm này theo chân Tô Lâm nịnh đúng người, đứng đúng chỗ, thì may ra mới có ghế cho Đại hội sau.
Còn nhớ, ông Trần Sỹ Thanh được bầu làm Chủ tịch UBND TP Hà Nội với 100% số phiếu tín nhiệm. Tín nhiệm cao thế cơ mà, chuyến này về chắc chỉ còn 100% “bị chửi”.
Cô Ba

Giữa cảnh lũ lụt tang thương, khi nước dâng tận mái nhà, khi hàng trăm người chết, hàng vạn người mất trắng tài sản, thật khó hiểu vì sao vẫn chưa thấy một lãnh đạo cấp cao nào xuất hiện trên truyền hình để nói một lời an ủi đồng bào. Không một thông điệp chia sẻ, không một hình ảnh ủy lạo hay thăm hỏi, chỉ có những bản tin khô khốc và những con số thương vong lạnh lẽo. Phải chăng họ quá bận họp, quá bận đi thị sát những nơi… khô ráo hơn? Hay đơn giản hơn, họ đã quen với việc xem nỗi đau của dân như một “thông tin nội bộ”?
Trong lúc người dân tự cứu nhau giữa dòng nước lũ, mạng xã hội đầy lời cầu cứu và hình ảnh tuyệt vọng, thì những người được gọi là “đầy tớ của nhân dân” lại im lặng một cách khó hiểu. Việc nước nào có thể quan trọng hơn sinh mạng của hàng nghìn con người đang chới với trong thiên tai? Sự vắng bóng của những tiếng nói lãnh đạo trong giờ phút này không chỉ là sự thiếu trách nhiệm mà còn là minh chứng cho một căn bệnh trầm kha: sự vô cảm đã trở thành bản năng của quyền lực.
Hữu Tâm

Khi người dân vẫn đang vật lộn trong nước lũ, hàng chục hồ thủy điện đồng loạt xả lũ khiến người dân vùng hạ du nơm nớp lo sợ, thì ở một nơi xa xôi, bầu trời Bình Nhưỡng lại vang lên 21 loạt đại bác chào đón ông Tô Lâm, người đứng đầu Đảng cộng sản Việt Nam.
Truyền thông nhà nước đồng loạt gọi đây là “chuyến thăm lịch sử”, “thể hiện tình hữu nghị keo sơn giữa hai Đảng anh em”. Trên khán đài, hàng ngàn người dân Triều Tiên vẫy cờ, hô vang khẩu hiệu chào đón.
Trong khi đó, ở quê nhà, người dân vùng rốn lũ vẫn ngồi trên mái nhà chờ cứu trợ, còn truyền hình quốc gia lại dành thời lượng đặc biệt để ca ngợi “tình hữu nghị Việt – Triều”.
Hai hình ảnh đối lập, hai thực tế chênh vênh: một bên là loạt đại bác, một bên là hàng loạt tiếng kêu than của người dân đang khốn đốn giữa dòng nước, mất người thân, mất tài sản đang chờ cứu trợ để giữ được mạng sống mình.
Người dân đặt câu hỏi: Đảng ở đâu trong mùa nước lũ? Phải chăng những hình ảnh này cũng chính là câu trả lời?
Hiểu Lam