Cụm từ '007' - dùng để chế giễu những tân binh chưa ghi bàn hay kiến tạo sau bảy trận – đang trở thành một biểu tượng của văn hóa mạng đầy nông nổi.
Nhưng nếu bóng đá thực sự được đánh giá bằng bảy trận đầu tiên, có lẽ Thierry Henry, Matheus Cunha hay Florian Wirtz đă chẳng bao giờ có cơ hội trở thành chính họ.
Khi “007” trở thành mũi dao của thế giới mạng
“Không, thưa ngài Bond, tôi mong ông đừng ghi bàn hay kiến tạo trong bảy trận đầu tiên ở Premier League”. Câu nói châm biếm ấy trở thành lời mở đầu hoàn hảo cho trào lưu “007” - thuật ngữ đang lan rộng trong cộng đồng mạng bóng đá. Nó được dùng để mỉa mai những tân binh đắt giá chưa tạo dấu ấn sau bảy trận đầu tiên.
Con số 007 - gắn liền với điệp viên James Bond - vừa gọn, vừa “nghe vui”, và quan trọng hơn, nó thỏa măn niềm khoái cảm của những người thích chế giễu nhanh, cười vội, và phán xét sớm.
Mục tiêu mới nhất của “meme” này là Florian Wirtz, bản hợp đồng 116 triệu bảng của Liverpool. Sau 7 ṿng đấu ở Premier League, cầu thủ 22 tuổi vẫn chưa ghi bàn hay kiến tạo, và người ta đă bắt đầu đếm ngược tới “trận thứ tám”, “trận thứ chín”… như thể đó là hạn chót của niềm tin.
Thế nhưng, nếu phải đánh giá một cầu thủ chỉ sau bảy trận, th́ Premier League từng “chôn” rất nhiều huyền thoại ngay từ khi họ vừa đặt chân tới nước Anh.
Điều trớ trêu là nguồn gốc của thuật ngữ “007” lại đến từ một kênh thể thao lớn - Sky Sports Germany. Mùa hè 2021, khi Jadon Sancho gia nhập Manchester United với giá 73 triệu bảng, Sky phát một đồ họa chế anh trong bộ tuxedo kiểu James Bond cùng ḍng chữ “007” - ám chỉ chuỗi bảy trận tịt ng̣i.
Hành động ấy khiến khái niệm “007” nhanh chóng bùng nổ trên mạng xă hội, trở thành vũ khí mỉa mai phổ biến với mọi bản hợp đồng đắt giá. Kể từ đó, không ít cầu thủ bị dán mác “điệp viên bất lực” chỉ v́ chưa kịp ghi bàn. Nhưng thống kê cho thấy, 75 tiền đạo trong lịch sử Premier League từng trải qua chuỗi bảy trận tịt ng̣i đầu tiên, và nhiều người trong số họ sau này trở thành những cái tên vĩ đại.
Nếu mạng xă hội đă tồn tại vào năm 1999, có lẽ Thierry Henry sẽ là nạn nhân đầu tiên của trào lưu “007”. 21 tuổi, vừa rời Juventus đến Arsenal, Henry trải qua bảy trận liên tiếp không ghi bàn. Nhưng rồi phần c̣n lại của lịch sử đă chứng minh mọi sự nôn nóng là vô nghĩa: anh trở thành chân sút vĩ đại nhất lịch sử Arsenal, với 175 bàn thắng và 74 kiến tạo ở Premier League.
Hay như Matheus Cunha, khi đến Wolverhampton từ Atletico Madrid năm 2023, cũng bị coi là “mua hớ”. Nhưng cầu thủ người Brazil kiên tŕ vượt qua giai đoạn khởi đầu đầy khó khăn, để rồi trở thành nhân tố chủ chốt của Wolves. Cunha từng nói: “Premier League là giải đấu khắc nghiệt nhất thế giới. Mọi thứ diễn ra nhanh hơn, va chạm mạnh hơn, và bạn cần thời gian để thích nghi. Khi đă quen, sự tự tin trở lại”.
Những lời đó không chỉ đúng với Cunha mà với hầu hết tân binh đến từ lục địa châu Âu. Dữ liệu của SkillCorner chứng minh: Premier League có nhiều pha chạy tốc độ cao (trên 20 km/giờ) hơn bất kỳ giải đấu nào khác - kể cả La Liga, Serie A hay Bundesliga. Điều đó đồng nghĩa với việc cường độ trận đấu ở Anh đ̣i hỏi thể lực, phản xạ và quyết định nhanh hơn rất nhiều, và không phải ai cũng bắt nhịp ngay được.
Florian Wirtz và cú sốc của người mới đến
Wirtz – 22 tuổi, từng là “đứa con vàng” của bóng đá Đức - giờ đang trải qua một trong những thử thách lớn nhất sự nghiệp. Ở Bayer Leverkusen, anh có thời gian để suy nghĩ, có không gian để xử lư. Ở Premier League, chỉ cần chậm nửa giây, anh đă bị hậu vệ cướp bóng.
Sau trận gặp Arsenal hồi tháng 8, HLV Arne Slot đùa rằng: “Tôi không nghĩ cậu ấy biết rằng ḿnh có thể bị chuột rút ở nhiều chỗ như vậy”.
Câu nói ấy nghe nhẹ nhàng, nhưng phản ánh sự thật: Premier League là môi trường khiến mọi cầu thủ mới đều phải tái sinh.
Wirtz không chỉ đối mặt với sức ép thể chất, mà c̣n là bài toán ḥa nhập chiến thuật. Anh đến một Liverpool đang thay máu hàng công, nơi Isak, Hugo Ekitike và chính anh đều là những mảnh ghép mới. Việc xây dựng mối liên kết, hiểu ư nhau trong các pha di chuyển, phối hợp, chiếm lĩnh không gian - tất cả đều cần thời gian.
Matheus Cunha cũng chưa có bàn thắng hay kiến tạo nào cho Manchester United.
Ngay cả Matheus Cunha, khi chuyển nội bộ từ Wolves sang Manchester United mùa hè này, cũng thừa nhận mất nhiều tuần để t́m lại cảm giác “ăn khớp” với đồng đội mới. Càng ở cấp độ cao, sự ăn ư càng khó mua bằng tiền.
Lịch sử Premier League không thiếu những trường hợp bắt đầu như mơ, kết thúc như ác mộng. Papiss Cissé, Amr Zaki hay Michu từng ghi 6-7 bàn chỉ trong vài trận đầu tiên, trở thành hiện tượng toàn cầu. Nhưng khi ánh đèn nguội đi, họ biến mất trong im lặng.
Thậm chí, ví dụ “chuẩn James Bond” nhất là James Rodriguez. Sau World Cup 2014, tờ Times of India từng giật tít “The name is Bond, James Rodriguez” để tôn vinh anh. Khi đến Everton năm 2020, James ghi 3 bàn và 3 kiến tạo trong 7 trận đầu, trở thành hiện tượng Fantasy Premier League. Nhưng rồi, sáu pha góp công ấy chiếm một nửa tổng số anh có trong cả mùa giải duy nhất tại Anh.
Những khởi đầu rực rỡ có thể là lời hứa, nhưng chưa bao giờ là bằng chứng cho sự bền vững.
Bóng đá ngày nay không chỉ diễn ra trên sân, mà c̣n được phán xét trong ṿng 24 giờ của mạng xă hội. Các nền tảng như X (Twitter), TikTok hay Instagram biến mọi sai lầm thành tṛ hề và mọi trận tịt ng̣i thành đề tài giễu cợt.
Hiện tượng “007” là sản phẩm tiêu biểu của chủ nghĩa phản ứng tức thời - nơi tiếng cười được ưu tiên hơn sự hiểu biết. Nó có thể vô hại về mặt hài hước, nhưng lại làm nghèo đi chất lượng của cuộc tṛ chuyện bóng đá, khi những góc nh́n sâu sắc bị nhấn ch́m trong làn sóng chế nhạo.
Cầu thủ, nhất là những người trẻ, không chỉ đang học cách thích nghi với tốc độ Premier League mà c̣n với tốc độ của phán xét công chúng. Họ phải sống trong môi trường nơi mọi cú chạm bóng đều bị soi chiếu, mọi cú sút trượt đều có thể biến thành “meme”.
Florian Wirtz có thể chưa ghi bàn, nhưng điều đó không có nghĩa anh đang thất bại. Ngược lại, anh đang trải qua bước chuyển đổi khó nhất trong sự nghiệp - từ Bundesliga sang Premier League, từ một đội bóng quen thuộc sang hệ thống mới.
Như mọi tài năng lớn, Wirtz cần thời gian. Cần những sai lầm để học hỏi, những trận tịt ng̣i để hiểu về chính ḿnh, và một HLV đủ kiên nhẫn để không nh́n anh qua lăng kính của… “007”.
Nếu lịch sử đă dạy chúng ta điều ǵ, th́ đó là: bảy trận đầu tiên không thể kể hết một hành tŕnh vĩ đại. Và với Wirtz cùng những cầu thủ khác đang bị mạng xă hội “gắn nhăn”, họ không cần “giấy phép để giết” như James Bond - mà chỉ cần “giấy phép để thư giăn” (licence to chill), để được là chính họ trong một tṛ chơi vốn dĩ không dành cho những kẻ nóng vội.