Một buổi chiều, vợ hí hửng dọn tủ quần áo, vừa xếp vừa nói với giọng đầy nhiệt huyết:
– Anh ơi, em tính soạn bớt ít quần áo để quyên góp cho mấy bạn nghèo, đói. Mình giúp được ai thì giúp, anh nhỉ?
Chồng đang ngồi xem tivi, không ngẩng đầu lên, buột miệng nói:
– Ừ, ý hay đấy. Nhưng mà… vừa size của em thì chắc người ta cũng không đói đâu!
Căn phòng lập tức im phăng phắc 3 giây. Rồi một cơn gió nổi lên, chiếc dép bay vèo qua đầu người chồng, kế đến là bó hoa vừa cắm dở trên bàn bị nhổ luôn ra làm “vũ khí”!
Vợ hét:
– À, hóa ra anh bảo em... béo à?!
Chồng hốt hoảng, vừa chạy vừa phân trần:
– Không, anh ý là... là... người ta mặc đồ của em xong sẽ... ấm hơn, không đói rét nữa!
Nhưng tiếng phân trần ấy tan vào không khí, chỉ còn tiếng dép đuổi theo chan chát.
Từ hôm đó, anh chồng rút ra bài học: “Trong mọi hoàn cảnh, tuyệt đối không được đùa với… size của vợ!”
VietBF@sưu tập