Ông Tấn kém ông Minh 3 tuổi, Tết nào mùng 2 cũng đến nhà ông Minh chúc Tết gọi là “kính lão đắc thọ”, mình ít tuổi hơn đi chúc Tết các cụ trước là phải đạo.
Ông Minh là người hay rượu, lúc nào cũng có rượu ngon trong nhà, nhưng ông không bao giờ uống rượu một mình, rượu ngon phải có bạn hiền, nhâm nhi chén rượu nói chuyện trên trời dưới biển nó mới bốc, mới xuất thần điều hay, ý lạ. Uống rượu một mình nó không vào, uống xong lẩn thẩn một mình rồi đi ngủ phí cả rượu.
Ông Minh biết thói quen của ông Tấn nên đã chuẩn bị đâu vào đấy, rượu ngon, đồ nhấm đã sẵn sàng.
10 giờ trưa ông Tấn đi con xe 82 supe Cup phành phạch đến nhà ông Minh.
Nhìn rượu, đồ nhắm bày ra, ông Tấn nghẹn ngào rưng rưng, không phải ông cảm động vì sự thịnh tình của ông Minh mà ông đau, phải xin từ chối nâng cốc rượu do ông Minh rót.
Ông Minh thấy ông Tấn nâng cốc rượu lên không uống, rồi lại đặt cốc rượu xuống, bèn hỏi:
- Ông ốm, hay có chuyện gì mà mặt mày buồn như ma bắt thế?
Ông Tấn lắc đầu, mắt trợn tròn nói:
- Ơ hay, ông mà cũng lạc hậu với thời sự thế nhỉ. Một cốc rượu bây giờ có giá gần chục triệu hơn cả tháng lương đấy.
Ông Minh giật mình nhớ ra.
- Ừ đúng rồi, công an nó ra quân thổi nồng độ cồn nghe nói dữ lắm, trẻ không tha, già không thương, quan hệ đến ông trời nó thịt hết.
Hai ông đành uống nước trà, mà mồm thấy nhạt thếch, Tết nhất không có chén rượu chúc nhau thì tết để làm gì?
Chỉ béo mấy con ruồi, vo ve đậu lên đậu xuống đồ nhấm rượu, não hết cả gan ruột.
Ông Tấn về, ông Minh ngồi một mình nghĩ ngợi, rồi lấy điện thoại ra nhắn tin cho mấy ông bạn.
Ông thấy hơn chục tin nhắn đỏ lòm cả máy, các cụ nhắn chúc Tết, không thể đến nhà, lý do cũng chỉ vì đầu Xuân ngồi với nhau không có chén rượu nó nhạt.
Đi bằng taxi vào mấy hôm tết gọi hết cả hơi, đợi cả tiếng có khi không có xe, chưa kể đi vài nhà mất một khoản kha khá, đành chúc Tết qua công nghệ.
Thời hiện đại, thực tế ảo, chúc tết ảo, qua tin nhắn, qua “phêi” thấy nó làm sao, con người như khúc gỗ, que củi.
Tết truyền thống, mua đào, mua quất, mua rượu nó thừa, chẳng nhẽ uống rượu, ngắm đào, ngắm quất một mình?
Tết năm nay hàng hoá ế ẩm, buồn như chấy cắn, nhà nào nhà ấy đóng cửa im ỉm, uống cốc nước nhạt dăm ba câu chuyện, bữa cơm Tết có ý nghĩa gì? Tết truyền thống giờ chỉ còn là thực tế ảo.