Sáng cuối tuần, ông Tùng cùng mấy ông bạn ngồi ở quán cà phê quen.
Trong lúc chuyện trò, ông Tùng bỗng vỗ bàn cái “rầm”:
– Hồi xưa tụi mình mà nói “Tôi thề có trời đất chứng giám”, ai dám nuốt lời đâu!
Ông bạn ngồi cạnh cười khà khà:
– Thời nay khác rồi, ông ơi! Lời thề bây giờ phải… cập nhật cho hợp thời!
Cả bàn nhao nhao:
– Ủa, sao lại hợp thời?
Ông bạn liền giơ tay, đọc vanh vách:
1️⃣ “Tôi mà nói sai, mai tôi nói lại liền.”
2️⃣ “Tôi mà nói dối, hai đầu gối tôi bằng nhau.”
3️⃣ “Tôi mà nói điêu, cái siêu nó mọc vòi.”
4️⃣ “Tôi mà nói xạo, cái áo tôi mọc tay.”
5️⃣ “Tôi mà nói dóc, con cóc nó biết nhảy.”
6️⃣ “Tôi mà nói giỡn, con tôi… ngày một lớn!”
Cả quán cười lăn lộn.
Ông Tùng cười đến chảy nước mắt, nói giữa những tràng cười:
– Ờ, đúng là thời buổi mới, lời thề cũng phải “linh hoạt” cho nó hợp xu thế!
VietBF@sưu tập