Khi bạn đủ mạnh mẽ, mọi sóng gió xung quanh bỗng trở nên nhỏ bé.
Bạn không còn để một lời nói vu vơ làm tổn thương mình, cũng chẳng để một ánh mắt lạnh lùng khiến tim chùng xuống.
Bởi bạn hiểu, giá trị của mình không nằm trong cách người khác nhìn nhận, mà trong chính cách bạn chọn sống mỗi ngày.
Bạn bắt đầu biết trân trọng những điều bình dị:
một bữa cơm nóng hổi, một cái ôm chân thành, một buổi hoàng hôn rực rỡ.
Những điều tưởng như nhỏ bé ấy lại là điểm tựa giúp bạn đi qua bão tố đời thường.
Và rồi bạn nhận ra, hạnh phúc chưa bao giờ ở đâu xa —
nó ở ngay trong từng nhịp thở, trong ánh mắt và nụ cười của bạn lúc này.
Người thật sự kiên cường không phải là người chưa từng vấp ngã,
mà là người sau mỗi lần gục ngã vẫn có thể đứng lên, phủi bụi,
và mỉm cười bước tiếp.
Đó là sức mạnh âm thầm nhưng rực rỡ, khiến người khác phải nể phục.
Và khi nhìn lại, bạn sẽ thấy:
mọi mất mát chỉ là sự sắp đặt để bạn tìm về chính mình,
để bạn học cách yêu thương bản thân hơn,
và để bạn biết rằng — chẳng có giông bão nào đủ sức đánh gục
một tâm hồn đã học cách đứng vững trong gió.
VietBF@sưu tập