Có một bà nọ đến nhà thờ xin gặp cha xứ, nhưng trưa quá, cha đang nghỉ.
Trong lúc chờ, bà thấy trong góc có một con chim sáo đẹp đang nằm trong lồng.
Thấy lông mượt quá, bà tò mò đưa tay… vuốt nhẹ.
Vừa chạm tay xong, bà giật mình vì thấy tấm bảng treo cạnh đó ghi:
“Không được sờ chim!”
Bà đỏ mặt, luống cuống rút tay lại, lòng cứ áy náy mãi.
Đêm đó về nhà, bà không ngủ được, cứ day dứt:
“Lỡ mình phạm tội thì sao nhỉ?”
Sáng hôm sau, bà quyết định đến xưng tội để… cho nhẹ lòng.
Vừa quỳ xuống, bà run run nói:
– Thưa cha… con… con đã sờ chim của cha ạ…
Cha xứ giật mình đánh rơi cả cuốn kinh:
– Hả?! Hỏi… hỏi sao cơ?!
Bà cúi đầu, thỏ thẻ:
– Dạ… hôm qua lúc cha đang ngủ trưa… con lỡ sờ chim… trong lồng ạ! 😳
Cha thở phào:
– Trời đất ơi, làm cha hết hồn! Tưởng chuyện gì to tát lắm!
VietBF@sưu tập