Utah County — Theo hồ sơ buộc tội do giới chức Utah County công bố ngày thứ Ba, Tyler Robinson – nghi phạm sát hại nhà hoạt động bảo thủ Charlie Kirk – đã nhắn tin cho bạn cùng phòng ngay trong ngày xảy ra vụ nổ súng, bàn về khẩu súng trường, động cơ và những chi tiết lên kế hoạch cho hành động của mình.
Tờ giấy nhắn giấu dưới bàn phím và bức ảnh bằng chứng
Bạn cùng phòng kể với cảnh sát rằng Robinson để lại một mẩu giấy dưới bàn phím với nội dung: “Tôi có cơ hội hạ gục Charlie Kirk và tôi sẽ làm điều đó.” Cảnh sát cho biết đã thu được ảnh chụp mẩu giấy này.

Trong hồ sơ toà, công tố viên mô tả người bạn cùng phòng là “nam giới theo sinh học và có quan hệ tình cảm với Robinson.” Người này đã cung cấp toàn bộ lịch sử tin nhắn cho cơ quan điều tra.
Những đoạn trao đổi then chốt (trích từ hồ sơ buộc tội)
Các tin nhắn mà CNN chép lại từ tài liệu buộc tội cho thấy Robinson chủ động nhắn: “Bỏ hết những gì em đang làm, nhìn dưới bàn phím của anh.” Sau khi bạn cùng phòng phát hiện mẩu giấy, cuộc đối thoại diễn ra với nhiều chi tiết tự thú và lên kế hoạch:
Robinson thừa nhận: “Anh là người làm. Anh xin lỗi.”
Anh ta nói cảnh sát đã bắt nhầm người, còn mình đang cố lấy lại khẩu súng ở “điểm gửi” nhưng khu vực bị phong toả.
Về động cơ, Robinson nhắn: “Anh đã chịu đủ thứ thù hận đó rồi. Có những loại thù hận không thể thoả hiệp.”
Robinson cho biết đã ấp ủ hơn một tuần, để lại khẩu súng quấn trong khăn và lo sợ dấu vân tay ở nơi thay đồ. Anh nhắc tới việc từng khắc chữ lên đầu đạn, nói “súng của ông nội vẫn hoạt động tốt” và bình phẩm về ống ngắm ~$2.000.
Robinson yêu cầu: “Xoá cuộc trao đổi này,” đồng thời nói cha anh – người từ khi ông Trump nhậm chức đã “MAGA cứng” – muốn ảnh khẩu súng vì “ông nội cần biết ai đang giữ thứ gì” và liên bang đã công bố ảnh khẩu súng “rất độc nhất.”
Cuối chuỗi tin, Robinson bảo bạn cùng phòng đừng nói chuyện với báo chí, nếu bị hỏi thì “yêu cầu luật sư và im lặng,” và nói sẽ tự ra trình diện.
Ý nghĩa điều tra: dấu hiệu tiền mưu và nỗ lực che giấu
Những chi tiết trong tin nhắn – từ mẩu giấy để lại, điểm cất giấu súng, nỗi lo về dấu vết pháp y, đến việc thúc giục xoá bằng chứng số – được công tố nhìn nhận là chỉ dấu tiền mưu (premeditation) và ý thức che giấu hành vi. Việc người thân đòi “ảnh khẩu súng” và mô tả khẩu súng “rất độc nhất” cũng được nêu trong tài liệu như manh mối vật chứng.
Lưu ý về tình trạng pháp lý
Tất cả nội dung trên đều xuất phát từ cáo trạng và tài liệu điều tra; Robinson hiện vẫn được xem là nghi phạm cho đến khi có phán quyết cuối cùng của toà. Danh tính đầy đủ của bạn cùng phòng không được công bố trong hồ sơ công khai.