
Ngày mưa, mẹ đội chiếc áo mưa cũ kỹ đưa cô con gái đến trường. Cô bé cau mày:
– Mẹ không thấy áo mưa rách rồi à? Ướt cả vai con đây này.
Mẹ cười:
– Áo mưa rách bên mẹ, bên con c̣n khô đấy chứ!
Cô bé lớn lên, đi học xa nhà, thành đạt rồi lập gia đ́nh. Một hôm trở về quê, trời mưa, cô t́nh cờ thấy chiếc áo mưa cũ treo ở góc bếp, vá chằng chịt.
Cô ôm áo mưa, nước mắt rơi:
“Th́ ra, mẹ đă luôn ướt để con được khô suốt tuổi thơ.”
VietBF@sưu tập