
Ý là khi cơ thể chỉ hơi toát mồ hôi — chúng tôi gọi là “vi hãn” — thì đó là trạng thái tốt. Khi ấy, dương khí được kích hoạt, ẩm thấp được đẩy ra, giúp thân thể nhẹ nhàng, thanh thoát.
Nhưng nếu để cơ thể ra mồ hôi ướt đẫm, lỗ chân lông mở to — thì đó không còn là bài tiết độc tố nữa, mà là mất khí quý. Dương khí bị cuốn trôi theo mồ hôi, mà dương khí lại là gốc rễ của sự sống.
Dương khí tổn hao, lâu ngày sẽ sinh ra hư tổn thận dương, làm mất cân bằng âm dương, cơ thể dễ lạnh, mệt mỏi, tim đập yếu, và dễ bước vào quá trình lão hóa sớm. Đáng sợ hơn, tình trạng này kéo dài còn có thể làm trục trặc hệ nội tiết, chuyển hóa và tăng nguy cơ các bệnh tim mạch, não bộ.
Vì thế, tôi luôn khuyên:
Tập luyện nên vừa phải, đừng để mồ hôi vã ra như tắm.
Tắm rửa xong, lau khô ngay, tránh gió lùa làm tổn dương.
Và nếu đã yếu, đang hồi phục hoặc thể hư, càng phải giữ ấm và hạn chế ra mồ hôi nhiều.
Nhớ nhé, dưỡng dương không chỉ là uống thuốc, mà là giữ từng giọt khí, từng làn hơi ấm của mình mỗi ngày.
VietBF@sưu tập