Đối ngoại Việt Nam với phương châm “uốn éo” như cây tre, năm nay làm hai cái quan hệ “chiến lược toàn diện” với Mỹ và Nhật Bản.
Thế là chọn gói, tất cả các anh hào “hầm hố” Mỹ, Nga, Tàu, Nhật, Ấn Độ… giờ đây đều là bạn, không còn phân biệt chế độ chính trị- tư bản, cộng sản, dân chủ, bóc lột, sen đầm, bành trướng… quan hệ nào cũng sâu sắc, vươn lên những tầm cao mới?
Các cụ nhà mình có câu “Trăm mối tối nằm không”, quan hệ “tạp pí lù” cũng như cô gái lắm bạn trai khó lấy chồng, chơi thì chơi nhưng lấy làm vợ là lảng.
Những cô gái lẳng lơ như thế, mục đích quan hệ để đào mò, kiếm tý vật chất không bao giờ trung thành, quá đà một tí trở thành hạng đĩ điếm.
Trong các quốc gia là Đối tác Chiến Lược lược toàn diện xem ra Việt Nam có vẻ thật lòng, nhất nhất như một, tiền hô hậu ủng, bè cánh với Nga, Tàu
Dựa vào Nga, Tàu tuy chẳng xơ múi gì về kinh tế nhưng nó bảo kê cho chế độ tồn tại, đấy mới là cốt lõi. Mọi chính sách, hành động của Nga, Tàu vì thế đều giơ tay ủng hộ.
Cái này, Mỹ và phương Tây ghét lắm, chẳng qua nó giả vờ lảng đi.
Cái trò “Ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản” ăn ở lá mặt, lá trái tưởng khôn, hoá ra dại, có tiếng không có miếng.
Dù đã nâng cấp Đối tác Chiến Lược toàn diện với Mỹ, Nhật, xin công nhận Việt Nam là nền Kinh tế thị trường nó vẫn lắc đầu. Người ghét, của thì yêu chỉ là hạng đĩ điếm rẻ tiền.
Muốn chơi với Tư bản đâu dễ, cứ tưởng chính trị không liên quan đến kinh tế là nhầm to. Làm gì có chuyện quan hệ vẫn phải tôn trọng, không can thiệp vào thể chế, chế độ chính trị của nhau, để tác oai, tác quái trong một thế giới dân chủ, văn minh.
Những quốc gia độc tài, chuyên quyền là mầm mống tai họa cho loài người cần phải loại bỏ. Không thể đội lốt đánh lừa được Mỹ, Phương Tây, Nhật Bản… nâng quan hệ lên Đối tác Chiến Lược toàn diện là họ tạo cơ hội để cho thoát Nga, Tàu về với thế giới dân chủ văn minh.
Còn lả lướt kiếm ăn thì “Next”
Thái Lan, Lào im ỉm mà khôn.
Đường sắt Trung Quốc - Lào - Thái Lan dài 1.830 km là đoạn trung tâm của tuyến đường sắt xuyên Á.
Có tuyến đường sắt này xuất khẩu hoa quả của Thái Lan sang Trung Quốc trong năm nay đạt đến 5 tỷ đô la.
Làm ăn sòng phẳng, Thái Lan chẳng ngán gì Tàu, chế độ chính trị của Thái Lan chẳng bị Trung Quốc ràng buộc. Nhà nước của họ do dân bầu bầu, tồn tại không cần Tàu chống lưng, bảo kê.
Trong khi hoa quả, tôm hùm của Việt Nam bị Tàu hành lên hành xuống. Làm ăn kinh tế gì, suốt ngày chính phủ phải xin mở cửa biên giới cho hàng hoá vào Tàu?
Nâng cấp quan hệ với Mỹ, Nhật đi hẳn với nó, sao còn phải sang Bắc Kinh xin xỏ, thề thốt?
Chẳng biết cây tre nó uốn lượn thế nào, ngoại giao cây tre ve vãn lung tung, ầm ĩ, xem ra có tiếng mà không có miếng. Vẫn phải dựa vào Nga, Tàu bảo kê tồn tại chế độ còn lâu Mỹ, Nhật mở hầu bao, công nhận nền kinh tế thị trường. Tàu nó vẫn “củ hành” nát một đời son phấn.