"Tôi không biết vị mạnh thường quân nào đã tặng căn nhà tình nghĩa đó cho gia đình tôi" – Lý Nhã Kỳ nói.
Vừa qua, tại chương trình Trà chiều cùng mợ chảnh, diễn viên Lý Nhã Kỳ đã chia sẻ về tâm nguyện của cô.
Tôi phải nhớ ơn người đã cho mình căn nhà đó
Tôi rất thích làm từ thiện và hễ thấy một hoàn cảnh đáng thương nào là lại cho tiền, giúp đỡ.
Lý Nhã Kỳ
Thời điểm này, tôi càng tích cực giúp đỡ người khác nhiều hơn vì tôi cảm thấy bây giờ tôi đã có đủ kinh tế, vị trí xã hội để chia sẻ với người khác.
Tôi hay thương cảm với những hoàn cảnh nhỏ tuổi mà khó khăn nhưng hiếu thảo, có ý chí vươn lên và âm thầm giúp đỡ các hoàn cảnh đó. Đơn giản vì tôi từng lớn lên trong ngôi nhà tình nghĩa.
Ba tôi ngày đó là thương binh. Gia đình tôi thuộc diện nhà khó khăn, nghèo khó, không có nhà để ở nên được phường xét cấp cho một căn nhà tình nghĩa làm nơi che nắng che mưa.
Tới giờ, sau khi mua biệt thự lớn biệt thự bé, tôi vẫn giữ ngôi nhà tình nghĩa đó. Tôi giữ lại căn nhà đó như một kỷ niệm và bảo chứng cho nghị lực vươn lên của ba chị em tôi. Đó là ký ức của cả gia đình tôi.
Thời điểm nhận căn nhà tình nghĩa đó, trong lòng tôi đã tự hứa sau này sẽ phải thành công. Tôi muốn chính mình sẽ là người làm được nhiều căn nhà tình nghĩa để cho đi, cho những người có hoàn cảnh giống gia đình tôi.
Tôi không biết vị mạnh thường quân nào đã tặng căn nhà tình nghĩa đó cho gia đình tôi nhưng rõ ràng tôi được sống trong căn nhà đó để có được thành công như ngày hôm nay. Tôi phải nhớ ơn người đã cho mình căn nhà đó.
Tôi chịu đựng hơn người khác
Từ đó, tôi tự nhắc mình phải sống có trách nhiệm với xã hội, phải thành công, kiếm nhiều tiền để xây nhà tình nghĩa cho những cô bé, cậu bé cũng giống tôi năm xưa.
Trước khi nhận căn nhà tình nghĩa đó, gia đình tôi phải đi ở ké nhà của cậu ruột. Nhà tôi tổng cộng 5 người phải ở ké trong một căn phòng. Bởi vậy, khi được nhận nhà mới, dù rất nhỏ nhưng tôi cũng rất mừng. Tôi hiểu cảm giác đó và muốn cho đi thật nhiều.
Tuy nhiên, tôi không muốn kể ra những gì mình đã làm, đã giúp đỡ người khác không người ta lại nói tôi kể công.
Người mạnh thường quân đã cho gia đình tôi căn nhà tình nghĩa đó cũng đâu xuất hiện, đâu kể ra là họ cho người khác cái này cái kia.
Tôi được cái là rất mạnh mẽ. Tôi thương cảm nhưng không khóc trước những hoàn cảnh khó khăn. Mẹ tôi hay bảo, mỗi khi nhớ ba, mẹ thường nhìn vào tôi.
Các chị tôi thì nói tôi rất khôn khi lấy hết nét đẹp của cả mẹ và ba nhưng về tính cách, tôi giống ba 100%. Tôi chịu đựng hơn người khác, biết kiểm soát cảm xúc và nhẫn nhịn, không than vãn, bộc lộ ra ngoài.