Chị Hương có việc phải lên cảnh sát báo thì nhận ngay được những ánh mắt sắc lạnh của họ. Chị đành ngồi chờ khá lâu, nhưng chưa thấy cảnh sát đả động gì. Trong lúc thiu thiu ngủ, thì một cô cảnh sát tóc váng đánh thức chị. 
- Bà có việc gì cần thông báo không?
- oh, yes, tôi muốn báo có người muốn đột nhập nhà tôi.
- Vậy sao, bà tên là gì?
- Tôi tên là Hương.
- Bà là người Việt à? Sao bà không nói sớm, tôi tưởng bà là người Tàu.
Bất chợt cô cảnh sát đã thay đổi ngay giọng nói và cử chỉ cũng rất kính cẩn. Tôi cảm thấy lòng mình ấm áp trở lại. Cô cảnh sát hướng về đồng nghiệp nói lớn.
-She is Vietnamese, not Chinese !!!
- Cả trụ sở cảnh sát ồ lên, Welcome, miss Huong !!! Have nice to meet you.
Ảnh ca sĩ Việt Dũng
 Tôi bất chợt nóng ran, bởi mình cứ như là một siêu sao hay người nổi tiếng nên được họ coi trọng như vậy.
Tôi bất chợt nóng ran, bởi mình cứ như là một siêu sao hay người nổi tiếng nên được họ coi trọng như vậy.

Không giống như người Tàu, người Việt sang nước ngoài đều thuộc thành phần tinh hoa của Việt Nam, vì lý do nào đó phải rời xa quê hương, chị Hương ngậm ngùi nói. Người ta quý người Việt, coi trọng người Việt hơn là có lý do chính đáng. 
Người Việt luôn chịu khó hơn, thông minh hơn, hòa nhập tốt hơn. 
Trong cả chiều dài lịch sử, nước Việt tuy luôn nhỏ bé hơn, hay bị Trung Quốc bắt nạt, nhưng người Việt luôn đẳng cấp hơn so với ngưởi Tàu.