Tôi và chồng cũng đã có một thời gian yêu và tìm hiểu nhau khá lâu trước khi đi đến hôn nhân. Tính đến thời điểm này thì chúng tôi đã cưới nhau được gần một năm nhưng cả hai quyết định chưa muồn có con luôn vì để có thời gian chuẩn bị tốt hơn cho tương lai. Tuy nhiên, sau khi cưới thì sở thích “kinh khủng” của chồng khiến tôi chết ngất.
Chồng tôi là một người đàn ông vô cùng tình cảm, anh dành rất nhiều tình cảm và thời gian cho đàn cún cảnh ở nhà. Khi mới quen biết anh, tôi còn nghĩ một người đàn ông có lòng yêu thương động vật thế này, chắc chắn sẽ là một người chồng tốt. Ấy thế mà về sống chung nhà tôi mới dần nhận ra “bất hạnh” khi lấy phải chồng quá yêu cún cảnh.
Chẳng là chồng tôi tìm mua được 3 chú cún cảnh tuyệt đẹp với những cái giá trên trời. Con nào con nấy xù như cục bông, trắng tinh, sạch sẽ, thơm sực nức mùi nước hoa. Nhìn tụi nó, hẳn các bạn sẽ muốn ôm ngay. Không phải tôi không yêu động vật. Nhưng yêu chó cũng vừa phải chứ không đến độ cuồng như chồng tôi. Hình như trong mắt anh, tôi chẳng bằng được mấy con cún đáng ghét đó.
Anh đi làm về là nhào vào ôm, bế, hôn hít, nựng nịu mấy con cún ngay. Còn vợ anh thì anh chẳng thèm hỏi một tiếng dù lúc đó tôi đang tất tả cơm nước cho anh. Rồi anh thay quần áo, thắt mõm vã dắt mấy con cún đi dạo. Tôi lủi thủi ở nhà nấu ăn, dọn dẹp trong tức tối.
Nói là ganh tị với cún thì sợ mọi người cười nhưng thực sự tôi đang ở trong tình trạng đó. Chồng tôi chưa khi nào ôm hôn hay nói vài lời âu yếm với vợ. Nhưng mấy con cún cảnh thì hưởng không hết “lời đường mật” của anh. Thậm chí, anh còn hôn chùn chụt vào tụi nó, rồi lắc lắc tai và thì thầm những câu của “người đang yêu” như: “Tụi mi nhớ tao không? Tao nhớ tụi mi đến điên lên mất.” Hay “Đối với tao, tụi mi là cả thế giới đấy, có biết không?”. Tôi nghe mà nổi da gà.
Khi đi tắm, bao giờ anh cũng dẫn mấy con cún theo cùng, rồi cùng tắm táp cho tụi nó bằng sữa tắm riêng. Thú thật là mùi hương của anh và của tụi nó hao hao nhau, nhiều khi đang ngủ, tôi không biết mình đang ôm chồng hay ôm cún.
Thế nhưng trong nhà, người dọn dẹp cho tụi nó nhiều nhất lại là tôi. Chồng tôi chỉ thích cho ăn, tắm rửa, làm chúng sạch sẽ thơm tho, còn những gì chúng bày ra trên sàn nhà thì anh mặc kệ. Nhất là lúc mấy con cún thay lông. Thôi thì cả nhà đâu đâu cũng toàn lông chó, lông xù, dài nên bay tứ tung. Chồng tôi lại hay bế tụi nó lên giường chơi đùa nên cái giường của chúng tôi cũng chẳng khác nào “nhà tụi nó”. Tắm xong, chưa kịp sấy khô lông, một con đã nhảy tót lên giường rồi giũ lông làm ướt đẫm ga trải giường.
Đêm đó, lần đầu tiên chúng tôi cãi nhau đến mức lôi cả đơn ly hôn ra dọa nhau. Tôi to giọng nói sẽ xử lý hết mấy con cún nếu anh không chịu nhốt nó lại. Tôi còn gào lên: “Nếu anh yêu chó như thế thì cứ ôm chó mà ngủ, ăn cùng chó, cưới chó luôn đi chứ cưới tôi làm gì?”. Vậy mà anh làm thật. Anh ôm gối ra ghế salon rồi gọi 3 con cún lên ngủ cùng. Nhìn cảnh chồng mình thủ thỉ xin lỗi mấy con cún, tôi vừa thấy tủi thân, vừa thấy buồn cười. Đến nay đã gần 4 ngày, anh vẫn không chịu vào ngủ với tôi mà cứ ôm chó ngủ như vậy, tôi buồn quá. Tôi chỉ muốn chồng mình quan tâm mình một chút thôi mà. Ai có cách gì hay để giải quyết chuyện này thì hiến kế giúp tôi với?
hoalyly@vietbf sưu tầm