Đây là mạng Intranet nhỏ, giống như mạng nội bộ cơ quan, được sử dụng từ năm 2000, bao gồm một công cụ t́m kiếm, email, tin tức và một bộ tŕnh duyệt. Kwangmyong được cung cấp miễn phí cho tất cả những ai có quyền dùng máy tính. Tuy nhiên, rất ít người có đặc quyền này. Họ cần xin phép Chính phủ để sở hữu máy tính, và giá một chiếc máy tính tương đương 3 lần mức lương trung b́nh. Theo bài báo của Toronto Star, có khoảng 1.000 - 1.500 website được cung cấp ở Triều Tiên, c̣n những trang web nước ngoài chỉ được mở theo yêu cầu, sau khi được tải về và kiểm duyệt.

Nhà lănh đạo Kim Jong-un trong một lần tới thăm nhà máy sản xuất dầu nhớt Chonji.
Ít người được truy cập Internet. Những người có quyền truy cập Internet thực sự là các nhà lănh đạo Chính phủ và gia đ́nh họ, sinh viên các trường đại học danh tiếng và thành viên các đơn vị chiến tranh mạng của Triều Tiên. Số lượng này chỉ khoảng vài ngh́n người. Tuy nhiên, giống như ở phương Tây, nhiều khả năng Chính phủ nắm quyền kiểm soát và lưu giữ hồ sơ truy cập.
Lănh đạo Triều Tiên là "chuyên gia Internet". Cố Chủ tịch Triều Tiên Kim Jong-il nói với Tổng thống Hàn Quốc Roh Moo-hyun tại một hội nghị thượng đỉnh rằng, ông là "chuyên gia Internet". Ông bổ sung, việc cho phép kết nối Internet ở đặc khu công nghiệp gần Hàn Quốc là "có thể được", nhưng nó sẽ gây ra "nhiều vấn đề" nếu công dân Triều Tiên cũng được truy cập. Lănh đạo đương nhiệm Triều Tiên, ông Kim Jong-un được cho là một fan hâm mộ Internet và máy tính của Apple. Năm ngoái xuất hiện một bức ảnh chụp ông làm việc trên chiếc bàn có máy tính iMac.
Máy tính ở Triều Tiên giống Apple Mac, nhưng không phải. Như đă nói ở trên, Apple có nhiều fan hâm mộ ở Triều Tiên. Tuy nhiên, nước này có hệ điều hành riêng gọi là Red Star OS, được phát triển nội bộ, và mọi máy tính phải sử dụng. Hệ điều hành được viết bởi Trung tâm Máy tính Triều Tiên - đơn vị nghiên cứu công nghệ của đất nước, có khoảng 1.000 nhân viên và văn pḥng ở Đức, Syria, Trung Quốc và UAE. Trung tâm này quản lư cổng thông tin chính thức của Triều Tiên, Naenara, cũng như công cụ t́m kiếm do nhà nước phê duyệt. Việc phát triển hệ điều hành độc lập phù hợp với cương lĩnh Juche của nền chính trị Triều Tiên, nhấn mạnh sự độc lập tự chủ, mặc dù Red Star thực chất dựa trên nền tảng Linux, được các t́nh nguyện viên trên toàn thế giới sáng lập.
Chỉ có một đường vào và ra. Trong khi các nước có hàng chục hệ thống cáp tốc độ cao kết nối trực tiếp tới toàn thế giới, th́ Triều Tiên chỉ có một. Đây là một trong những điểm yếu, nhưng cũng là chủ ư của Triều Tiên. ISP duy nhất ở Triều Tiên là Star Joint Venture Co do nhà nước quản lư, sử dụng hệ thống cáp quang nối từ B́nh Nhưỡng tới Đan Đông, Trung Quốc. Ngoài ra, Triều Tiên c̣n có một kết nối vệ tinh tới Đức, thỉnh thoảng được sử dụng để củng cố kết nối.
Triều Tiên có riêng tên miền cao cấp. Nếu như Anh có tên miền là .co.uk, th́ Triều Tiên cũng có tên miền là .kp. Domain này được thiết lập vào ngày 24.9.2007, do Star Joint Venture đăng kư và quản lư.
Ít không gian trên mạng Internet của Triều Tiên. Triều Tiên chỉ có khoảng 1.024 địa chỉ IP, trong khi những nước như Anh có khoảng 123 triệu IP. Mỗi máy tính kết nối với Internet phải có một địa chỉ IP, và chỉ có một số lượng hạn chế trên toàn cầu (mặc dù nhiều máy tính có thể sử dụng cùng một địa chỉ). Tổ chức cấp phát số hiệu Internet (IANA) chịu trách nhiệm giám sát việc chỉ định địa chỉ IP và cấp phát giao thức Internet khác dựa theo nhu cầu. Tuy nhiên, Triều Tiên không đơn độc v́ bị phân bố ít ỏi. Chẳng hạn, Congo cũng chỉ có hơn 21.000 địa chỉ IP cho 74 triệu dân, Ethiopia có gần 33.000 IP cho 94 triệu dân.
Một website đánh bạc trực tuyến được thiết lập giữa Chính phủ Triều Tiên và một công ty Hàn Quốc vào năm 2002, nhưng sau đó bị đóng cửa. Năm 2007, Triều Tiên hợp tác với một công ty Trung Quốc ra mắt cửa hàng trực tuyến Chollima, bán đủ thứ từ ô tô tới thực phẩm, sản phẩm chăm sóc sức khỏe. Tuy nhiên, cửa hàng này sau đó cũng bị đóng cửa.