Người phụ nữ, khi bước vào hôn nhân, như thể tự nhiên khoác lên vai đủ thứ việc không tên. Họ dậy sớm hơn một chút, ngủ muộn hơn một chút. Ăn vội hơn một chút, và nghĩ nhiều hơn một chút.
Họ lo từ chuyện hôm nay con ăn gì, đến chuyện chồng dạo này có mệt không. Họ nghĩ đến tiền điện, tiền học, bữa cơm, cả tâm trạng của người khác. Chỉ quên mất hỏi mình một câu nhỏ: “Hôm nay mình ổn không?”
Người ta vẫn bảo, vợ là người giữ lửa cho gia đình. Nhưng có ai giữ lửa cho vợ? Không phải ai cũng biết, để có một mái nhà yên ấm, có khi người phụ nữ đã phải học cách nuốt nước mắt vào trong, cười trong mệt mỏi, và giấu bớt đi những tổn thương không tên.
- Họ không trách, chỉ là dần dần, bên trong họ cũng lạnh đi một chút.
- Không phải vì hết yêu, mà vì chẳng còn ai sưởi ấm lại cho mình.
Một người đàn ông có thể không giỏi nói, không lãng mạn, nhưng nếu anh chịu để ý, anh sẽ thấy — người vợ mình từng vui vẻ, giờ hay im lặng hơn; từng hay nói cười, giờ hay thở dài hơn.
Đó là dấu hiệu của ngọn lửa đang yếu đi.
Không phải vì cô ấy không muốn giữ, mà vì giữ mãi, giữ một mình, cũng mỏi.
Giữ lửa cho vợ không cần gì to tát.
Là khi anh chịu ngồi xuống nghe cô ấy kể những chuyện tưởng như vụn vặt. Là một cái ôm sau ngày dài, hay một câu “em nghỉ đi, để anh rửa chén cho.”
Những điều nhỏ nhặt ấy, với phụ nữ, chính là nhiên liệu nuôi ngọn lửa.
Không cần kim cương, chỉ cần được thương.
Phụ nữ không cần đàn ông hứa hẹn thật nhiều, họ chỉ cần cảm nhận được một điều: “Mình không cô đơn trong cuộc hôn nhân này.”
Bởi điều khiến phụ nữ lạnh, không phải là thời tiết, mà là sự vô tâm.
Và điều khiến họ ấm lại, không phải là những lời to lớn, mà là một sự hiện diện đủ ấm, đủ thật.
Một mái nhà không thể chỉ có một người nhóm bếp.
Hạnh phúc phải đến từ hai phía khi người này yếu, người kia giữ; khi người kia lặng, người này hỏi; khi cả hai đều mệt, cùng ngồi xuống, cùng im lặng, cùng bắt đầu lại.
Vì sau cùng, gia đình không cần hoàn hảo, chỉ cần đủ ấm.
Và người phụ nữ, dẫu mạnh mẽ đến đâu, cũng cần có một ai đó chịu ngồi xuống, để giữ lại cho cô ấy chút hơi ấm của chính mình.
VietBF@sưu tập