Trong xă hội hiện đại, sự khôn ngoan thường được xem là một lợi thế. Người ta tôn vinh sự thông minh, lanh lợi, biết tính toán, biết nh́n xa trông rộng. Nhưng có một kiểu “khôn” khiến người ta xa cách, khiến cuộc sống trở nên lạnh lẽo – đó là khôn quá mức.
🤔 Khôn quá – đôi khi là một cái bẫy
Người khôn quá thường không để ai hơn ḿnh. Họ luôn phải thắng trong mọi cuộc tranh luận, luôn phải chiếm phần lợi trong mọi cuộc giao dịch. Nhưng khi ai cũng là đối thủ, th́ c̣n ai là bạn? Khi lúc nào cũng phải hơn người, th́ c̣n đâu sự sẻ chia?
Khôn quá khiến người ta mất đi sự hồn nhiên, mất đi khả năng tin tưởng, và đôi khi… mất cả niềm vui sống.
🌿 Khôn vừa thôi – để giữ lại sự tử tế
Khôn vừa đủ để không bị lừa. Nhưng cũng đủ “dại” để c̣n biết tin người. Khôn vừa đủ để sống không thiệt tḥi. Nhưng cũng đủ “ngây thơ” để c̣n thấy cuộc đời đáng yêu.
Người khôn vừa phải thường biết nhường nhịn, biết lùi một bước để giữ ḥa khí. Họ không cần phải hơn ai, chỉ cần hơn chính ḿnh của ngày hôm qua.
😊 Niềm vui nằm ở chỗ biết dừng
Cuộc sống không phải là một cuộc thi xem ai khôn hơn. Đôi khi, niềm vui đến từ những điều giản dị: một cuộc tṛ chuyện không toan tính, một cái bắt tay không vụ lợi, một lần giúp đỡ không cần hồi đáp.
Khôn quá, bạn sẽ thấy mọi thứ đều là bài toán. Khôn vừa thôi, bạn sẽ thấy cuộc đời là một bản nhạc – có lúc cao trào, có lúc lặng lẽ, nhưng luôn đáng để thưởng thức.
VietBF@sưu tập