CAMDEN, New Jersey - Thoạt nh́n th́ hai niềm đam mê thúc đẩy Huỳnh Quang dường như không có liên quan ǵ với nhau, nhưng sự yêu thích của anh dành cho điệu nhảy hip hop và ước vọng muốn trở thành một bác sĩ đều có thể được truy ngược tới tận thời thơ ấu ở Camden.
Huỳnh Quang
Lớn lên, Quang học cách ứng phó với những kinh nghiệm thời thơ ấu đan dệt những chủ đề hip hop vào trong việc viết lách đầy tính cách sáng tạo. Đây là cách thức anh ḥa giải cuộc xung đột giữa giáo dục trường tư mà anh nhận được thông qua các học bổng, và cuộc sống mà anh đă chứng kiến trên đường phố.
Quang giải thích với nhật báo của trường Rutgers University, “Việc viết văn dạy tôi về sức mạnh của sự diễn tả biểu đạt, giản lược và h́nh ảnh, c̣n khiêu vũ th́ dạy cho tôi biết mănh lực của sự độc đáo, niềm tự tin và vẻ duyên dáng, không những chỉ ở nơi vận động, mà c̣n ở trong các mối quan hệ cá nhân.”
Ở trường đại học, anh theo đuổi niềm đam mê âm nhạc của ḿnh, lập vũ đoàn Capital Funk khi anh đang học bậc cử nhân tại viện đại học George Washington University. Nhưng anh không bao giờ đánh mất giấc mơ kia của ḿnh là trở thành một bác sĩ, có thể giúp đỡ dân chúng tại những thành phố nằm sâu hơn trong đất liền, như thành phố quê hương của anh.
Bác sĩ gia đ́nh của anh là Nguyễn Bảo, hành nghề ở trung tâm thành phố Camden, trong một văn pḥng được vây quanh bởi những căn nhà bỏ hoang và bị chắn lại. Chính vị bác sĩ này truyền cảm hứng làm cho Quang ước ao theo đuổi nghề y khoa.
Quang nói, “Tôi biết đó là điều tốt nhất mà tôi có thể làm ǵ với cuộc sống của tôi để đền đáp.”
Sau khi dành một thời gian sau đại học để tập trung vào vũ đoàn, dạy nhảy trong chương tŕnh sau giờ học cho các trẻ em nghèo, và chu du thế giới, Huỳnh Quang theo đuổi giấc mơ trở thành một bác sĩ.
Trong tháng Năm này, anh đă tốt nghiệp từ trường y khoa Rutgers Robert Wood Johnson Medical School (RWJMS), và sẽ sớm bắt đầu thường trú tại bệnh viện New York Presbyterian - Columbia University Medical Center.
Quang nói, “Tôi thấy ḿnh trở về thành phố quê hương yêu dấu của tôi, để đền đáp lại cho nơi đây những ǵ tôi đă học được, với tư cách là một bác sĩ gia đ́nh đô thị, giống như bác sĩ Nguyễn, người hiểu rằng ông là một phần của xă hội mà ông chăm sóc, chứ không phải là một thẩm quyền lơ lửng trên xă hội đó. Nếu tôi có thể học được một phần nhỏ của người gương mẫu này, hoặc một phần nhỏ của những ǵ mà những người hănh diện nhất ủng hộ tôi kỳ vọng nơi tôi, th́ cuộc sống của tôi sẽ xứng đáng với nỗ lực ấy gấp cả mười lần.”
Huỳnh Quang tin rằng các bác sĩ gia đ́nh có tiềm năng để trở thành một thành phần của cộng đồng, phục vụ với tư cách là những nhà lănh đạo và giáo dục. Quang hy vọng viễn tượng độc đáo của anh về các nền văn hóa, trong đó ông đă sống, sẽ đem lại cho anh một lợi thế trong việc chăm sóc bệnh nhân trong thành phố.
VD