
“Chúng ta chỉ thực sự sống khi chúng ta yêu” (Osho)
Có bao giờ bạn tự hỏi, tại sao bạn thích tình yêu đến thế?
Khi tình yêu đến, trái tim bạn thổn thức những bản tình ca ngọt ngào.
Khi tình yêu đến, tâm hồn bạn nở rộ và ngát hương thơm.
Bạn bỗng nhiên trở nên yêu đời và tràn đầy nhiệt huyết với cuộc sống. Bạn nhìn đâu cũng thấy đẹp, ăn gì cũng thấy ngon hơn và làm gì cũng thấy rạo rực niềm vui.
Người ta thường nói, “Ánh mắt khi yêu nhìn một ai đó mãi mãi là điều không thể giấu” hay “Bạn có thể cố gắng che giấu tình yêu, nhưng giống như mùi hương của hoa, nó sẽ lan tỏa ra xung quanh”. Có thể chỉ có người trong cuộc là không nhận ra mình lộ liễu đến thế nào, nhưng người xung quanh hầu như đều cảm nhận được cái năng lượng của tình yêu, sự vui vẻ, sự hạnh phúc toát ra từ họ.
Và ngược lại khi không có tình yêu, cuộc sống chỉ như sự tồn tại.
Bởi tình yêu giống như nhiên liệu của cuộc sống vậy. Một người tràn đầy tình yêu là một người tràn đầy năng lượng sống, tràn đầy nhiệt huyết sống.
Bạn có nhớ chính mình lúc mới yêu không? Bạn của lúc đó như thế nào?
Người phụ nữ khi yêu là người phụ nữ xinh đẹp và quyến rũ nhất. Họ tỏa rạng nhất, nữ tính nhất, mềm mại nhất, gợi cảm nhất và khó cưỡng nhất.
Người đàn ông khi yêu là người mạnh mẽ nhất, can trường nhất và cũng hấp dẫn nhất.
“Tình yêu là thức ăn cho linh hồn. Nếu không có tình yêu, trái tim sẽ khô cạn và tâm hồn sẽ chết mòn” - Osho
Nếu bạn đang cảm thấy cuộc sống bạn đang rất mệt mỏi, nhàm chán, bạn không có hứng thú hay nhiệt huyết với bất cứ điều gì cả, rất có thể, sâu bên dưới, bạn đang thiếu tình yêu.
Nếu bạn đang cảm thấy trái tim mình dường như đang ngày càng khô cứng, chai sạn và không còn rung động với bất cứ người nào cả, rất có thể, sâu bên dưới, bạn đang thiếu tình yêu.
Nếu bạn đang cảm thấy tâm hồn mình đang chết dần chết mòn theo ngày tháng, bạn còn không biết bạn đang sống trên đời này để làm gì nữa, rất có thể, sâu bên dưới, bạn đang thiếu tình yêu.
Không ít lần, chúng ta được nghe, từ các Nhà hiền triết, các Bậc giác ngộ, rằng: "Chúng ta được sinh ra từ tình yêu, sống để yêu thương, và sẽ trở về tình yêu." (Rumi). Thế nhưng tại sao chúng ta lại khó khăn để yêu, để cảm nhận tình yêu đến thế?
Đó là bởi vì, bạn đang đóng cửa trái tim với tình yêu.
Tất nhiên, bạn không muốn thế, nhưng bạn đã làm thế và làm một cách vô thức, bằng cách “đóng cửa trái tim với niềm đau”.
Có thể bạn từng trải qua một mối tình đổ vỡ, một sự chia ly tách biệt, một sự phản bội … từ người mà bạn rất yêu thương, và bởi vì quá đau đớn và gục ngã, bạn quyết định đóng cửa trái tim, giết chết cảm xúc, để không còn cảm thấy nỗi đau quá lớn này nữa.
Nhưng bạn không hề biết rằng, khi bạn đóng cửa với nỗi đau, bạn cũng đóng cửa luôn với tình yêu, với niềm vui, với niềm hạnh phúc.
Vậy thì những năm tháng sau đó của cuộc đời, bạn đã không còn cảm nhận nỗi đau nữa, bạn sống hoàn toàn bằng tâm trí, bằng chiến lược và gần như đóng băng và loại bỏ đi trái tim và cảm xúc của mình. Nhưng rồi một ngày, bạn nhận ra, bạn có thể có tất cả, nhưng bạn đã chết, hay một phần nào đó trong bạn đã chết, từ rất lâu.
"Có những người đã chết ở tuổi 20 nhưng đến năm 60 tuổi mới được chôn cất" (Jean-Jacques Rousseau)
Vậy thì để mở cửa với tình yêu, chắc chắn và không làm khác được, bạn cần mở cửa với nỗi đau, với tổn thương, với các cảm xúc khó khăn của chính mình….
Khi trái tim được cảm nhận nỗi đau đến quặn thắt, là khi trái tim có thể cảm nhận niềm vui đến tột đỉnh.
Khi trái tim được cảm nhận được nỗi sợ hãi đến run rẩy là khi trái tim có thể cảm nhận được sự dũng cảm đến tận cùng.
Khi trái tim được cảm nhận nỗi buồn đến trĩu nặng là khi trái tim có thể cảm nhận được niềm hạnh phúc đến vỡ òa.
Khi bạn cho phép trái tim, cơ thể, con người bạn được cảm nhận những niềm đau, nỗi khổ, những nỗi sợ hãi, tủi hờn…là khi bạn cho phép và mở cửa cho trái tim bạn cảm nhận tình yêu. Là khi bạn cho phép dòng chảy năng lượng sống chảy qua bạn.
Do đó, thay vì đóng cửa với nỗi đau và đóng cửa luôn với tình yêu, chúng ta mở cửa với nỗi đau và “học cách” để đối diện với chúng.
Chúng ta sẽ biết được rằng, thật ra nỗi đau - các cảm xúc tiêu cực - không đáng sợ đến thế, và đằng dưới mỗi nỗi đau đều có lý do, đều có nguyên nhân của chúng. Khi thấu hiểu được điều đó cũng là khi chúng ta có thể thương được chính mình một cách tự nhiên, cũng là khi chúng ta có thể chuyển hóa nỗi đau thành tình yêu.
“Hoa sen không thể mọc và tỏa hương trên đá quý hay kim cương. Sen chỉ nở và tỏa ngát trên bùn. Hạnh phúc và khổ đau cũng vậy, chúng nương vào nhau. Không có bùn thì không có hoa sen." (Thầy Thích Nhất Hạnh)
Vậy thì giờ đây các bạn đã hiểu tại sao các bậc giác ngộ vẫn nói rằng “Chúng ta chính là tình yêu”.
Có nghĩa rằng, chúng ta cứ mãi chạy đi tìm kiếm tình yêu ở bên ngoài, ở đâu đó nhưng chúng ta lại không biết rằng chính “bùn” lại là nguyên liệu để tạo nên “hoa sen”, chính đau khổ lại là nền tảng của yêu thương. Suối nguồn tình yêu bản thân cũng nảy nở từ đó.
Chúc cho mỗi người phụ nữ chúng ta, luôn sống với ngập tràn tình yêu bên trong, với trái tim nở rộ, với tâm hồn hoan ca, với một nguồn nhiên liệu sống không bao giờ cạn.
Và với một tình yêu bên trong như thế, chắc chắn rằng, bạn sẽ hấp dẫn một tình yêu bên ngoài - từ chàng. Và rằng hai trái tim cùng cháy ngọn lửa tình yêu, hai cuộc đời cùng nhau nở rộ.
👉 Mời bạn tham gia Free Masterclass “Trở thành bạn tâm giao của chính mình” và bài tập Breathwork cao cấp của Học viện HVF vào sáng Chủ Nhật ngày mai (Đăng ký ở cmt)
👉 Để tình yêu là dòng suối không thể ngăn cản trong bạn, để học cách bắt đầu với Tình yêu bản thân, để sống một cuộc đời tỏa rạng và đầy sức sống với Tính Nữ bên trong, HVF2025 là hành trình dành cho bạn.
VietBF@sưu tập