Người đàn ông hỏi giá mua chuối của một bà cụ nghèo khổ và thấy quá đắt.Mặc cả không được người đàn ông này liền đi chỗ khác mua.Cuối cùng người đàn ông đă phải quay lại chỗ bà cụ bán chuối nghèo khổ.Nghe câu chuyện kể từ bà,người đàn ông vô cùng cảm kích và chợt hiểu ra một điều.....
Ông làm ở đây đă lâu nhưng chưa bao giờ ông biết tới sự hiện diện của bà cụ bên kia đường. Dù đă cuối ngày, nhưng gương mặt bà không lộ ra vẻ mệt mỏi mà chỉ phảng phất nét xa xăm xen lẫn sự hiền lành. Bà ngồi yên lặng nh́n ḍng người qua đường, thi thoảng lại lau sạch những quả chuối tươi đă bám bụi.
Ông bước lại phía bà cụ và hỏi bà về giá của một cân chuối. Bà nh́n ông hiền từ, thật thà đáp rằng: mỗi cân chuối bà bán với giá 7 đô-la.
Nghe vậy, ông Phillips ngay lập tức phản ứng với vẻ ngạc nhiên kèm chút không hài ḷng: “Những cửa hàng tôi hay mua chỉ bán có 5 đô-la một cân thôi. Bà có thể bán cho tôi với giá đó không?”.
Người phụ nữ trả lời với một giọng chân thành: “Xin lỗi ông, nhưng tôi không thể bán với giá đó được. Tôi có thể bán cho ông với giá 6 đô-la, tôi không thể hạ giá hơn nữa. Đó là giá thấp nhất tôi có thể bán rồi”.
Ông Phillips đặt túi chuối vừa mới cầm trên tay xuống rồi nói với bà cụ: “Vậy th́ thôi, tôi không mua nữa”. Sau đó ông quay lại cửa hàng mà ông vẫn thường mua, lựa chọn một túi chuối và tới quầy thanh toán tiền. Ông vô cùng ngạc nhiên khi được biết mỗi cân chuối ở đây có giá 10 đô-la. Ông hỏi người thu ngân: “Tôi đă mua chuối ở đây mấy năm rồi. Lần này tăng giá cao quá, anh có thể giảm giá cho khách hàng lâu năm như tôi không?”
Lúc đó, người quản lư cửa hàng đi qua và nghe được câu chuyện, nên đă giải thích cho ông Phillips: “Xin lỗi ông, nhưng đó là giá cố định. Chúng tôi không chấp nhận mặc cả”.
Ông Phillips cảm thấy không vui với câu trả lời thẳng thắn ấy. Ông suy nghĩ một vài giây và đặt túi chuối trở lại. Ông quay về quầy bán của bà cụ ban năy. Ngay lập tức bà cụ nhận ra ông và vẫn với giọng thành thật, bà nói: “Nếu tôi bán cho ông với giá 5 đô-la, tôi sẽ chẳng kiếm được chút tiền lăi nào. Mong ông thông cảm!”.
Ngược với suy đoán của bà cụ, ông Phillips không những không tỏ thái độ khó chịu mà nh́n bà với ánh mắt thông cảm và nói: “Bà không phải lo về điều đó, tôi sẽ trả bà 10 đô-la một cân. Bà bán cho tôi 2 cân nhé!”.
Người phụ nữ vô cùng ngạc nhiên và vui mừng, bà cân cho ông Phillips 2 cân chuối, rồi vừa đưa cho ông Phillips bà vừa nói: “Tôi không thể lấy của ông 10 đô-la được nhưng tôi sẽ bán với giá 7 đô-la. Tôi vô cùng biết ơn ḷng tốt bụng và sự hào phóng của ông”.
Lúc này, ánh mắt bà thoáng buồn và giọng bà bỗng dưng trầm xuống. Bà nói: “Chồng tôi đă từng sở hữu một cửa hàng bán hoa quả nhưng không lâu sau, ông ấy mắc bệnh và rất ốm yếu. Chúng tôi không có con cái hay người thân nào giúp đỡ. Chúng tôi đă phải bán cả cửa hàng để lấy tiền chữa trị cho ông ấy nhưng ông ấy vẫn không thể sống được…”
Những giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt bà cụ, đọng trên khóe mắt và đong đầy qua từng nếp nhăn mà cuộc sống và thời gian đă để lại trên gương mặt bà. Nh́n bà cụ khắc khổ trong gió rét với đôi tay lạnh cóng, ông Phillips dường như cảm nhận được tất cả những thăng trầm và vất vả trong cuộc đời mà bà đă trải qua. Ông chuẩn bị chia sẻ những lời động viên giúp bà cụ vượt qua giai đoạn khó khăn này th́ bà cụ đă nói tiếp: “Giờ đây tôi chỉ c̣n một ḿnh và hàng ngày tôi tới đây bán chuối, số tiền kiếm được chỉ đủ để nuôi sống bản thân. Tuy nhiên tôi vô cùng hạnh phúc v́ vẫn c̣n công việc này. Tôi chỉ cần bán đủ số chuối để trả tiền gốc và kiếm thêm một chút lời để sống. Tôi sẽ trân trọng tất cả những ǵ tôi đang có và sẽ không măi đau khổ v́ những điều đă qua hay đă mất đi…”
Nghe xong câu chuyện của bà, ông Phillips cảm thấy trong ḷng ḿnh ngập tràn ḷng biết ơn và khâm phục về sự lạc quan, mạnh mẽ và tốt bụng của bà cụ. Ông nói: “Bà đừng lo lắng nhiều quá. Bà đang làm rất tốt công việc này. Kể từ ngày mai tôi sẽ chỉ mua chuối của bà”. Nói rồi, ông đưa thêm cho bà 100 đô-la, dặn ḍ: “Bà cầm lấy số tiền này để mua thêm nhiều loại hoa quả khác nữa. Nếu bà bán đa dạng các loại hoa quả th́ sẽ đông khách hơn. Bà cứ coi đây là số tiền tôi trả trước nhé.” Bà cụ nghẹn ngào xúc động, cầm lấy số tiền và cảm ơn ông Phillips rất nhiều.
Sau đó ông Phillips đă giới thiệu bạn bè của ông tới mua hoa quả của bà cụ. Với sự ủng hộ và giúp đỡ của ông Phillips và những khách hàng khác, công việc buôn bán của bà cũng thuận lợi hơn, và cuộc sống cũng nhờ đó mà tốt hơn. Đối với cả Phillips và bà cụ, cuộc sống của hai người dường như đă vun trồng và nảy nở thêm một hạt giống mới…
Suy ngẫm:
Chúng ta thường sẵn ḷng mua sắm trong những siêu thị hay những cửa hàng lớn và coi đó là tất nhiên mỗi khi trả tiền theo giá cố định mà không bao giờ nghĩ tới việc mặc cả. Vậy tại sao chúng ta lại mặc cả từng đồng với những người bán hàng rong hay những chủ cửa hàng nhỏ, mà dù cho họ kiếm được từ khách hàng bao nhiêu lời đi nữa cũng không thể bằng một phần nhỏ lợi nhuận của những siêu thị kia? Thực tế, chúng ta không đủ can đảm và cũng không có lư do để mặc cả với những siêu thị lớn nhưng lại nghĩ ḿnh “cao sang” hơn người bán hàng rong và “ḱ kèo” từng đồng với họ.
Vậy nên, bạn hăy suy nghĩ một cách khôn ngoan hơn. Chúng ta muốn “chở củi về rừng” nhưng lại so đo tính toán những điều nhỏ nhặt. Hăy biết cảm thông với những số phận kém may mắn, nghèo khổ hơn chúng ta. Hăy ủng hộ và giúp đỡ những người đă làm việc cần mẫn, chăm chỉ, những người không có ǵ trong tay nhưng vẫn nỗ lực hết ḿnh làm những công việc chân chính, sống tự lập và không dựa dẫm vào ḷng tốt của người khác, bởi v́ họ xứng đáng được đối xử một cách tôn trọng. Bây giờ bạn đă hiểu v́ sao ông Phillips quyết định rời cửa hàng và quay lại mua chuối của bà cụ rồi đúng không?