Một bà cụ vào cửa hàng ngay cổng chợ mua một đôi giày loại b́nh dân cho cụ ông tập thể dục. Sau khi mua xong, cụ bảo cô bán hàng:
- Chị kiếm cho tôi cái hộp, bỏ nó vào... chứ tôi ôm thế này khó quá.
Chủ tiệm giày sang hiệu thuốc bên cạnh xin một cái hộp... bỏ đôi giày vào, đưa cho cụ bà:
- Đây ạ! Cụ đem về cho cụ ông nhé !...
Cụ bà cảm ơn rồi ôm cái hộp đó ra ngồi chờ đón xe buưt... Một đám sinh viên cùng ngồi chờ xe vô t́nh đọc được ḍng chữ bên ngoài vỏ hộp mà Bà Cụ đang ôm trong ḷng:
"Bao Cao Su... 1.000 cái"....
Quá Ṭ ṃ một cô gái quay qua hỏi bà cụ:
- Cụ ơi! mua cái này về cho ai vậy ạ?
- Tôi mua về cho ông nhà tôi - cụ trả lời thực thà với nụ cười ấm áp.
Cả đám thanh niên nh́n nhau ngạc nhiên liền hỏi tiếp:
- Cụ ông bao nhiêu tuổi rồi mà c̣n dùng cái này?
- Chả giấu ǵ các cháu, ông nhà tôi năm nay mới ngoài tám mươi.
Tṛn mắt ngạc nhiên, họ hỏi tiếp:
- C̣n bà, bà cũng đă bao nhiêu tuổi rồi ạ?
- Tôi cũng thế....
Một nữ sinh viên hỏi tiếp:
- Vậy hai cụ dùng bao giờ cho hết hộp này ạ?
Cụ bà thủng thẳng:
- Cũng chẳng được mấy đâu... ông ấy... dùng... như phá, có biết giữ đâu... rách liên tục. (...!!!) Tôi mua cho ông ấy xài chưa được đến hai năm, vậy mà lại phải mua mới nữa rồi đây này...???
Nghe thấy thế các cháu liền chắp hai tay:
- Con xin lạy 2 cụ ạ... !!!
Mắt thấy, tai nghe 100% cũng chưa hẳn là sự thật…
VietBF©sưu tập
|