Nếu một mai cha mẹ già thân yếu
Chân tay run không tự bước, tự cầm
Thì con hỡi đừng tỏ ra khó chịu :
Cuộc đời ta con nít đến hai lần!
Hãy nhớ lại thuở lọt lòng con nhé
Mẹ bế bồng chăm bẵm sáng - đêm thâu
Cha cũng tháng, cũng năm dài chia sẻ
Có bao giờ ai than thở gì đâu?
Nếu một mai cha mẹ già sức tận
Bê cơm ăn làm rơi vãi cả nhà
Thì con hỡi đừng buồn và đừng giận:
Tuổi hoàng hôn ai tránh được con à!
Hãy nhớ lại khi mình còn tấm bé
Cũng làm cơm văng tung tóe khắp nơi
Mẹ vẫn vui, cha vẫn cười nhỏ nhẹ
Có khi nao ai trách mắng, nặng lời?
Nếu một mai cha mẹ già lực kiệt
Chẳng giúp con làm những việc trong nhà
Thì con hỡi xin con đừng chì chiết:
Bởi tuổi cao, ai muốn thế đâu mà!
Hãy nhớ lại khi mình còn ấu dại
Chỉ ăn, chơi...đâu giúp được việc gì
Mẹ và cha có bao giờ nói lại?
Có bao giờ ai trách cứ điều chi?
Nếu một mai cha mẹ già lú lẫn
Nói vu vơ hay chẳng muốn chuyện trò
Thì con hỡi xin con đừng ghẻ lạnh:
Số trời ban ai tránh được bao giờ?
Hãy nhớ lại khi con còn bập bẹ
Cũng chợt cười rồi chợt khóc đấy thôi
Mẹ và cha vẫn hòa theo vui vẻ
Chẳng có ai thấy bực bội trong người!
Nếu một mai cha mẹ già như thế
Con chớ đừng hắt hủi mẹ cha nghe
Bởi mẹ cha đã đổi thời xuân trẻ
Để che con qua lạnh - nóng Đông - Hè...
Nếu một mai cha mẹ già như thế
Hãy quan tâm và chia sẻ nghe con
Bởi mẹ cha đã trầm kha dâu bể
Để cho con nay Thể - Trí vẹn tròn...!
Nếu một mai mẹ cha già như thế
Hãy thương yêu và thấu hiểu nghe con
Bởi một mai mẹ cha già tuy thế
Nhưng yêu thương con cái mãi luôn còn!
VietBF sưu tầm