Con Tôm Nướng Đă Dặn Ḍ Như Thế - VietBF
 
 
 
News Library Technology Giải Trí Portals Tin Sốt Home

HOME

NEWS 24h

ZONE 1

ZONE 2

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Breaking

Go Back   VietBF > Other News|Tin Khác > Stories, Books | Chuyện, Sách


Reply
 
Thread Tools
  #1  
Old  Default Con Tôm Nướng Đă Dặn Ḍ Như Thế
Đúng mười một giờ đêm nay là tṛn sáu tháng. Sáu tháng ân cần che chắn, chia sẻ êm đềm. Sáu tháng ấm áp nghĩa đồng hương, sáu tháng ngọt ngào t́nh đôi lứa. Men rượu cháy bỏng hai vành tai, xém cả vùng da cổ. Cái mặt chắc đỏ như mặt trời cuối mùa hạ. Cái mặt trời tối nào cũng đi ngủ muộn.

“Bữa nay em lái xe khá lắm rồi.” Người đàn ông gật gù, tay vẫn cầm chắc cái ly thủy tinh mà chất lỏng đỏ sẫm sóng sánh bên trong chỉ c̣n vơi một nửa.
“Em vẫn run quá trời.”

“Có ǵ mà run,” giọng người đàn ông nhừa nhựa như tẩm đầy thứ nước đường sậm màu những bà nội trợ vẫn thắng lên để kho cá.

Ngồi cạnh người đàn ông, người đàn bà c̣n rất trẻ nghiêng đầu, trề môi, “Hở chút là la ầm lên, hổng run sao được.”

“Phải la chứ, em đạp ga vù vù, gần tới đèn đỏ vẫn nhấn ga không la sao được.” Người đàn ông nói và đưa cái ly lên miệng uống một hơi cái chất lỏng màu đỏ sẫm.

Uống xong, gă đặt ly xuống bàn. Hắn cố nhẹ tay nhưng cái ly như bỗng dưng nặng cả kư lô, kéo tay gă xuống, giộng mạnh trên mặt bàn.

Người đàn bà tṛn mắt nh́n hắn. Hai con mắt nhíu lại của hắn với những vết chân chim nhùng nhằng hai khóe khiến khuôn mặt hắn hiền hậu như khuôn mặt một ông già đầy ḷng nhân ái. Sáu tháng trời dan díu cô đă quen với những biểu hiện trên khuôn mặt người đàn ông. Nét nhăn nhúm ấy không phải là dấu hiệu của cơn giận. Cô yên tâm nhấc chai rượu, đổ thêm một chút vào ly cho hắn.

Hắn nhướng mắt nh́n cô. Ánh đèn xiên góc trên trần, vạch ra trước mắt hắn một khuôn mặt trái xoan, một đôi mắt đen, một miệng son đỏ với cặp môi đầy vun.

“Rót rượu ǵ mà nhỏ giọt như thế.”

Hắn nói, và hắn nghe ra cái giọng nặng nề như âm thanh thoát ra từ chiếc thùng sắt ai đó kéo lê trên mặt đường gồ ghề.

“Anh c̣n phải về nữa...” Cô gái nhỏ giọng vỗ về. Cái giọng vừa nhắc nhở vừa đặm màu trách móc. Hắn nh́n hai con mắt có hàng lông mi dài. Hàng lông mi khéo tay cấy của chuyên viên thẩm mỹ khiến cái nh́n của cô lướt thướt như sương mù sớm mai. Cái nh́n thay cho vô số những câu kỳ kèo, năn nỉ, thuyết phục và hờn trách.

Hắn xoay về đề tài cũ.

“Đang tập lái xe mà đầu óc cứ lông bông ở đâu ấy.”

Rót rượu vào ly cho hắn xong, bàn tay cô gái vẫn nắm lấy cổ chai rượu như sợ hắn sẽ giằng lấy mà rót thêm. Cô khẽ lắc đầu làm những sợi tóc ḷa x̣a trước trán.

“Bảo ghi tên cho người ta học trường lái th́ tiếc tiền.”

Hắn nh́n chai rượu trong tay cô.

“Cả ngàn đồng mà không bao đậu th́ học làm ǵ.” Hắn cằn nhằn.

“Chạy xe của trường lái vẫn thích hơn chớ; xe có bảng hiệu để người ta tránh ḿnh, xe có đủ thứ an toàn, lại có thày ngồi kế bên nhắc nhở ḿnh, ḿnh yên tâm hơn.”

“Ai chẳng biết.” Hắn gạt ngang. “Anh ngồi bên không được sao?”

“Cái miệng anh la nghe muốn khùng, em làm sao tập trung mà lái được chớ.”

Những giờ ngồi cạnh cho nàng tập lái xe thoáng hiện ra trong đầu hắn. Học tṛ cầm tay lái. Ông thầy người nhà ngồi kế bên. Học tṛ cong lưng, nhô hai vai ra trước. Dáng ngồi mất thẩm mỹ. Thầy nhắc hoài đâm chán. Học tṛ chỉnh kính chiếc hậu hai ba lần theo lời dặn. Đề máy, cho xe ḅ ra khỏi băi đậu. Rụt rè nhập vào ḍng xe cộ. Cái mắt th́ liếc ngang liếc dọc. Chạy ngang tiệm thời trang th́ xớn xác đọc bảng quảng cáo hàng sale. Đến ngă tư th́ cố nhấn ga cho kịp đèn vàng. Và qua ngă tư, đang có đèn xanh mà thấy xe nào ở con đường bên cạnh lăm lăm chạy tới là bóp kèn náo động cả phố phường. Cô gái c̣n quen hoi hướm quê nhà. Lái xe mà không bóp c̣i th́ chết nửa đời người. Hắn ngồi cạnh mà hai tay nắm chặt lấy hai bên nệm ghế, cái miệng lắp bắp nhắc nhở và cái đầu xáo xác khấn thầm. Lần nào về băi đậu xe chung cư rồi hắn mới thở được nhẹ nhàng, và lần nào cũng thầm hứa sẽ ghi tên cho cô học ở trường cho chắc ăn.

Cô gái kéo hắn về với thực tại. Cái thực tại ấm áp men rượu, đĩa thịt heo quay, đĩa vịt nướng, và đĩa rau cải xào mua ở nhà hàng Tàu trên đường ghé lại thăm cô.

“Dạy người ta th́ ít mà la lối th́ nhiều.”

“Em lái như vậy thầy nào cũng phải la giống hệt anh thôi.”

Hắn đưa cái ly lên miệng, uống cạn chất nước sóng sánh màu đỏ sẫm trong ḷng ly. Và hắn đưa tay nh́n đồng hồ.

“C̣n năm phút nữa...”

Nàng ngước nh́n mặt cái đồng hồ trên ḷ vi ba, nhắc lại câu hắn nói, “Ừa, c̣n năm phút nữa.”

“Cụng với anh một ly nữa đi cưng.” Hắn xuống giọng nài nỉ. “A-ni-vẹc-sơ-ri của hai đứa ḿnh.”

“Mới sáu tháng mà a-ni-vợẹ-sơ-ri cái ǵ chớ!”

“Cụng ly cái đi mà!”

Nàng miễn cưỡng làm theo. Hai cái đầu gật gưỡng bên nhau. Cứ gật gưỡng như thế quên cả thời gian.

Một giờ sáng, những chai rượu đă cạn.

“Khuya rồi, anh phải về.”

“Về đâu?” Nàng nhướng đôi con mắt mệt mỏi, lè nhè.

“Về nhà.”

“Về với vợ.” Nàng sửa.

“Về với con mụ chằng tinh.” Hắn cải chính.

“Chằng tinh cũng là vợ.”

“Chằng tinh là chằng tinh.”

“Chằng tinh mà đêm nào cũng cho anh đi tới gần sáng...”

“Anh đi làm mà.”

“Làm ca chiều th́ mười một giờ đêm đă xong rồi.”

“Hăng bắt làm overtime, biết không... Làm tới sáng luôn.” Hắn nheo mắt với nàng sau câu nói.

Nàng ném cho hắn một cái liếc sắc cạnh, “Làm ô-vờ-thai ở nhà bồ nhí.” Và nàng ban cho hắn một nụ cười cảm thông. “Thôi, sửa soạn về đi, đi đêm hoài coi chừng gặp ma đó.”

“Ma cũng chẳng sợ bằng chằng tinh.”

Và hắn quơ tay vạch một đường ṿng quanh cái không gian nồng mùi xào nấu của căn chung cư nhỏ bé, căn hộ hắn bỏ tiền túi ra thuê cho nàng.

“Anh thích cái nhà này.”

“Thích mà không dám ở lại.” Nàng lại lên giọng trách móc.

Hắn lè nhè, “Ở nhà kia là cai tù, ở nhà này là...”

“Là cái ǵ?” nàng ngắt lời hắn.

“Là... là...” hắn chêm tiếng Anh vào cho câu chuyện trôi chảy, “là... là my baby.”

Hai giờ sáng. Cơn say đă giảm. Hắn phải về. Ăn vụng th́ phải biết chùi mép. Nói dối cũng phải biết cái giới hạn của những câu nói dối. Làm giờ phụ trội từ mười một giờ đêm tới hai giờ sáng đă là nhiều lắm rồi. May mà chằng tinh không thắc mắc.

Hắn chống tay đứng dậy. Cô gái nằm co quắp trên chiếc ghế nệm dài, cái chăn mỏng kéo lên tận cổ. Hắn nh́n cái dáng mỏng, cong ṿng như con tôm nướng trên bếp lửa. Con tôm nướng làm nước miếng hắn ứa ra ở những chân răng. Hắn khẽ lắc cái đầu váng vất. Ăn mừng kỷ niệm ngày hai đứa gặp nhau nên nhậu thả dàn. Nh́n dáng tôm nướng co quắp trong bộ bà ba màu xanh nhạt, dưới lớp chăn len, ḷng hắn rạo rực. Nhưng giờ này sức cùng lực cạn, chỉ lái xe không thôi cũng chả chắc về được đến nhà; cái nhà có mụ cai tù chằng ăn trăn quấn kia.


Hắn khom người xuống, luồn tay vào tấm chăn, lách sâu vào ngực áo cô gái. Cái ngực săn cứng nhịp nhàng hơi thở. Nàng ngọ ngoạy cái đầu, nhúc nhích thân ḿnh, và đưa tay nắm nhẹ bàn tay sần sùi của hắn, hai mắt vẫn nhắm nghiền. Hắn không biết nàng đă thức hay vẫn c̣n vướng vất trong chiêm bao. Rồi hắn rút tay ra, sửa lại mép chăn trên ngực nàng, và quay ra cửa.

Hắn tắt đèn, nhẹ nhàng mở cửa. Quay lại nh́n con tôm nướng đẵm nước sốt chua ngọt trên mặt ḷ than thêm một lần, nuốt nước bọt, khẽ vặn chốt khóa cửa, rồi lách ra ngơ. Hắn lảo đảo bước về phía thang máy.

Gió đêm gai gai lạnh trên lớp da mặt sần sùi. Hắn ṃ mẫm biết bao lâu mới ra chiếc ch́a khóa xe, và phải mất mấy phút đồng hồ mới đề được máy xe. Chiếc Lexus màu xám chậm răi ḅ ra khỏi lối vào chung cư, rẽ trái, vào con đường nhỏ, về phía căn nhà có bà chằng tinh làm cai tù gác cửa.

Đường phố vắng tanh. Khúc này không có những ngọn đèn đường. Hai mắt mỏi rời nên hắn phải mở đèn pha để nh́n xoáy được vào bóng đêm và tránh những chiếc xe đậu dọc hai bên lề đường. Hai cánh tay nặng nề bẻ tay lái một cách khó khăn. Hắn đưa tay vén những sợi tóc ḷa x̣a trước trán. Và đâm sầm vào một chiếc xe đậu bên lề đường.

Tiếng động chát chúa. Máy xe tắt ngúm. Đèn xe nhấp nháy loạn xạ. Sau một thoáng hoảng hốt hắn tỉnh hẳn. Hắn bước xuống xe. Đường phố không một bóng người. May quá, không ai thấy. Chắc bỏ chạy quá. Tối thế này ai mà biết. Ư nghĩ thoáng hiện trong đầu. Không ai thấy, cứ bỏ chạy về nhà. Hư chỗ nào th́ tính sau. Chứ nếu để đổ bể ra là chuyện lớn. Uống rượu lái xe, gây tai nạn, treo bằng lái, giam xe, không chừng c̣n bị tù nữa. Không thể để chuyện đó xảy ra được. Hắn lẩm nhẩm câu ấy. Không thể để cảnh sát dính vào. Phải trốn ngay thôi. Hắn vội vă chui vào xe, run run đề máy. Nhưng cái xe khục khặc, như con lừa quá kiệt sức, thúc bao nhiêu cũng nằm ́ ra đấy. Hắn bước ra khỏi xe, nhướng mắt nh́n. Tấm cản xe hắn móc vào tấm cản chiếc xe Toyota đậu bên lề đường như hai con bọ hung đang miệt mài giao cấu. Thôi rồi. Không bỏ đi được rồi, cho dù con phố không một bóng người.

Sớm muộn ǵ th́ cũng sẽ có cuộc điều tra của cảnh sát. Và người ta sẽ bắt hắn thổi vào cái máy đo nồng độ rượu. Cái máy sẽ phanh phui ra là hắn nhất định đă uống hai chai rượu đỏ, nhiều đến độ mức đo trong máu cao gấp hai ba lần mức độ an toàn mà luật pháp cho phép.

Phanh phui xong, hắn sẽ phải ra ṭa. Sẽ bị treo xe, sẽ bị mất bằng lái cả năm trời, sẽ phải đóng tiền thi bằng lái lại, sẽ phải tăng tiền bảo hiểm, sẽ phải bồi thường cho chủ chiếc Toyota mắc dịch này, và bị cấm lái xe nghĩa là sẽ phải đi làm bằng xe buưt hay gọi tắc xi, nghiêm trọng nhất là sẽ không c̣n cách nào ghé thăm con tôm nướng tươm nước sốt chua ngọt trên chiếc vỉ ḷ đỏ rực lửa than.

Cả năm trời như thế chịu ǵ thấu.

Phải nghĩ cho nhanh ra cách nào đó.

Và hắn nghĩ ra.

Hắn sẽ gọi điện thoại về nhà bảo vợ lái xe lại chỗ này, rồi đổi chỗ cho hắn, và khai với cảnh sát rằng vợ mới là người lái chiếc Lexus đang gắn cứng vào chiếc Toyota mắc dịch kia. Sẽ bị phạt nhưng vợ không uống rượu nên h́nh phạt sẽ nhẹ hẳn đi. Hắn thở phào khoan khoái. Nhưng một ư nghĩ thoáng qua trong đầu. Vợ sẽ hỏi đi đâu mà bị tai nạn ở cái chỗ hẻo lánh này, rằng cái hăng của anh đâu có ở khu này, rồi vợ sẽ truy ra cái chuyện làm giờ phụ trội, mấy tháng trời nay ngày nào cũng có giờ phụ trội. Trương mục ngân hàng riêng, tôi biết, nhưng chỉ cho tôi xem, tiền của hăng anh deposit ở chỗ nào. Tôi không thèm của anh một xu nhưng tôi không chấp nhận cái sự lừa dối của anh vân vân và vân vân. Thật là phiền phức. Và rồi không chừng vợ sẽ phanh phui ra cái tổ ấm thứ nh́ của hắn nơi con tôm nướng tội nghiệp kia đang nằm co trên vỉ nướng than hồng đỏ rực.

Hắn nuốt nước miếng một cách khó khăn. Và hắn nghĩ tới nàng. Ồ, thật ngốc, từ căn hộ chung cư của nàng lại đây chỉ có hai cái ngă tư. Gọi nàng lại, nhận tội thay cho hắn là hay nhất. Con tôm nướng tươm nước sốt chua ngọt, mới nghĩ đến thôi mà hắn đă thấy tim đập rộn ràng. Chỉ khó khăn là nàng chưa có bằng lái chính thức. Người ta - tức là cảnh sát đấy - sẽ hỏi chưa có bằng lái chính thức làm sao dám lái một ḿnh. Hắn sẽ bảo hắn được phép ngồi bên cạnh. Người ta - cũng vẫn là cảnh sát - sẽ hỏi đi đâu đêm hôm khuya khoắt thế này. Hắn sẽ bảo tập lái xe đêm khuya đường vắng mới yên tâm. Người ta - cũng vẫn là cảnh sát - sẽ thắc mắc khi ngửi mùi rượu nồng nặc từ người hắn, từ hơi thở hắn, sẽ đặt câu hỏi khi thấy hai con mắt hắn đỏ ngầu. Hắn sẽ giải thích hôm nay anniversary của hai người nên hắn nhậu để ăn mừng và nàng chỉ ngồi tiếp rượu. Và hắn cố nhớ xem ban năy trong bàn ăn, sau khi bị hắn kỳ kèo, ép uổng, nàng có uống rượu đến mức đủ say không. Hắn nhớ nàng bỏ cuộc sớm, lăn vào cái sofa, nằm co như con tôm nướng trong lúc hắn c̣n say sưa với heo quay, vịt nướng và rượu vang đỏ.

Hắn lấy điện thoại trong túi ra, nh́n đăm đăm màn h́nh. Bây giờ có hai con số để gọi. Số của mụ chằng tinh và số của con tôm nướng. Biết gọi số nào đây. Cuộc đời sao cứ có những lúc bắt người ta phải chọn lựa khổ tâm như thế này không biết.

Đầu ngón trỏ lướt trên màn h́nh như vẽ bùa. Hắn ợ một cái thât to, và cắn môi suy nghĩ.

Chợt ánh sáng loé lên. Ngọn đèn trước cửa căn nhà có chiếc xe Toyota bật sáng. Tim hắn thót lại trong lồng ngực. Tiếng cửa mở và hai bóng người - một đàn ông, một đàn bà - trong bộ đồ ngủ với chiếc áo khoác thùng th́nh bước ra.

“Ông có sao không?” Giọng đàn bà.

“Chúng tôi nghe tiếng động...” Giọng đàn ông.

Hắn lắp bắp, “Tôi trả tiền mặt. Làm ơn... đừng báo cảnh sát.”

“Ồ,” giọng đàn bà. “Không sao, chúng tôi đă gọi cảnh sát rồi. Họ đang trên đường đến đây. Ông có sao không?”

Hắn thừ người ra. Trước khi bày tiệc, con tôm nướng đă dặn ḍ: “Uống sương sương thôi, đừng có xỉn!” Hắn ham vui, quên mất tiêu. “Mới sáu tháng mà kỷ niệm cái ǵ chớ!” Con tôm nướng nói vậy mà chí lư. Phải như để đúng một năm mới làm tiệc aniversary th́ đâu đến nỗi này.

Nov. 03. 2020
YouTube link: https://youtu.be/551Faiyjd3g

florida80
R11 Độc Cô Cầu Bại
florida80's Avatar
Release: 10-15-2021
Reputation: 200888


Profile:
Join Date: Aug 2007
Posts: 112,130
Last Update: None Rating: None
Attached Images
 
florida80_is_offline
Thanks: 7,282
Thanked 45,851 Times in 12,757 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 511 Post(s)
Rep Power: 139 florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10
florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10
Reply

User Tag List

Thread Tools

Facebook Comments


 
iPad Tablet Menu

HOME

Breaking News

Society News

VietOversea

World News

Business News

Other News

History

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

Sport News

ZONE 1

ZONE 2

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Thơ Ca

Help Me

Sport Live

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOT 30 Days

NEWS 30 Days

Member News

Tin Sôi Nổi Nhất 24h Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 3 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 7 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 14 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 30 Ngày Qua
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.


All times are GMT. The time now is 06:18.
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2006 - 2024
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2024 DragonByte Technologies Ltd.
Log Out Unregistered

Page generated in 0.10451 seconds with 15 queries