"Tôi làm được cái ǵ đâu khi họ đă loại tôi khỏi cuộc chơi đó" – nghệ sĩ Duy Phương nói.
Vừa qua, trong buổi giao lưu tiếp theo với kênh Saigondaily, nghệ sĩ Duy Phương đă lên tiếng về thông tin ông nợ nần do cờ bạc.
Tôi đi kinh doanh v́ không c̣n đường nào để sống hết
Bây giờ công việc của tôi vẫn vậy, phải bán bánh bèo kiếm sống qua ngày, sáng ngủ dậy bán tầm mười mấy, hai chục hộp thôi. Trước đây tôi bán mới nhiều, ngày bán 500, 600 bánh là chuyện thường.
Cứ nói ai làm người đó chịu nhưng nghệ sĩ nói chung đều bị ảnh hưởng. T́nh cảm của khán giả bị vơi đi khi nghe tiếng nghệ sĩ nói chung.
Người ta cứ đồn tôi cờ bạc nên thiếu nợ nhưng không phải. Hồi đó tôi mở nhà hàng ca hát, ăn uống rồi thua lỗ nên thiếu nợ. Từ cái đó đẻ nợ ra khiến tôi vỡ nợ, phá sản.
Do tôi chủ quan nên làm ăn thua lỗ, chứ tôi không cờ bạc ǵ hết. Tôi cứ nghĩ ḿnh làm được nhưng cuộc đời này không đơn giản như ḿnh nghĩ. Muốn kinh doanh phải có vốn và có cái đầu, tính thế nào được lợi nhuận, chứ không phải ai nhào ra kinh doanh cũng được đâu.
Nhưng tôi đi kinh doanh v́ không c̣n đường nào để sống hết, nên thấy người ta kinh doanh cũng nhào ra làm để kiếm ăn. Nhiều người bảo đang là nghệ sĩ tự nhiên đi buôn bán làm ǵ cho lỗ vốn, nhưng tôi đâu c̣n con đường nào để sống.
Nghệ sĩ khác được mời đóng phim kiếm vài trăm triệu nên có cuộc sống, chứ tôi làm được cái ǵ đâu khi họ đă loại tôi khỏi cuộc chơi đó. Tôi phải tự kiếm cái ǵ đó ra để làm.
Nhiều người bạn của tôi cũng làm doanh nghiệp, mở mấy nhà hàng liền, thấy tôi bị như thế cũng thương lắm, nhưng đành chịu vậy chứ biết làm sao, tôi làm ǵ có vốn mà làm chung với họ.
Hồi trước tôi bán ở quận 6 cũng được lắm. Người ta cũng đến ủng hộ tôi đông lắm, không có chỗ gửi xe. Nhưng đùng một cái chương tŕnh Sau ánh hào quang làm tôi một vụ, khiến tôi bị đưa đẩy, quán ăn mất khách, không làm ăn buôn bán ǵ được. Từ đó cứ đổ bể hết.
Tôi như chiếc bánh xe, đang đi vào quỹ đạo th́ bị bể, dù có vá lại cũng không như xưa nữa. Mọi người cứ nói làm lại đi, nhưng làm lại sao nổi khi đă mất rồi.
Chính v́ thế, tôi bị lâm cảnh nợ nần rổi trôi nổi về đây, bán ngày kiếm vài trăm ngàn lo cho cuộc sống qua ngày, trả được tiền nhà, tiền cửa.
Cuộc đời này đưa đẩy tôi làm như vậy th́ tôi phải chấp nhận chứ làm sao cưỡng lại được. Tôi nói ra để người ta hiểu được tấm chân t́nh của ḿnh, chứ không phải kêu gào để người ta thương xót, rồi xin xỏ.
Giờ người ta không kêu tôi đi diễn nữa th́ tôi phải đi bán hàng kiếm sống, chứ không lẽ tôi đến đài truyền h́nh xin người ta cho tôi diễn, xấu hổ lắm. Tôi phải chấp nhận đi làm việc khác mà kiếm ăn.
Bản thân tôi không thể chịu nhục nhă được như vậy, nên thôi làm được việc ǵ th́ làm.
Nghệ sĩ đâu phải lúc nào cũng hào nhoáng, vinh quang, có những lúc phải sống đời thường như thế này. Có ai hiểu được cho cảnh đời của tôi đâu.
Người ta nghĩ xấu, nói tôi cờ bạc thua lỗ nên giờ khổ. Điều đó không đúng, cả đời tôi đâu có cờ bạc. Tiền không có ăn, nhà không có ở th́ tôi cờ bạc làm ǵ.
VietBF @ Sưu tầm