Có lần, một người tốt bụng nói chuyện với Thượng đế và hỏi Ngài rằng:
- Thưa Ngài, tôi muốn biết Thiên đường là ǵ và Địa ngục là ǵ ạ. Thượng đế dẫn anh ta tới chỗ có 2 cánh cửa. Ngài mở một cánh cửa và dẫn người tốt bụng đi vào trong.
Đó là một căn pḥng với một chiếc bàn lớn và ngay chính giữa bàn là một chiếc nồi to bự đựng đầy thức ăn tỏa mùi thơm ngào ngạt, khiến anh ta cảm thấy thèm nhỏ dăi. Bọn người ngồi xung quanh bàn trông ốm yếu và đầy vẻ đói khát, trông như 1 lũ chết đói. Mỗi người cầm trong tay một chiếc th́a có cán dài được buộc chặt vào cánh tay.
Mọi người đều có thể múc được thức ăn bằng th́a của ḿnh nhưng không tài nào đưa th́a lên mồm được v́ cán th́a quá dài. Thượng đế nói:
- Đấy, ngươi vừa nh́n thấy Địa ngục rồi đó.
Sau đó Thượng đế và con người tốt bụng bước qua cánh cửa thứ 2. Ở trong đó cũng có chiếc bàn lớn và nồi thức ăn to tướng đặt ở giữa. Mọi người ngồi quanh bàn đều có chiếc th́a với cán rất dài. Chỉ có điều ở đây mọi người trông rất no nê, vui vẻ. Tất cả đều đang mải nói chuyện với nhau một cách thoải mái.
Người tốt bụng hỏi Thượng đế:
- Tôi không thể hiểu...
- Rất đơn giản, những người ở đây đă học được cách đút cho nhau ăn. C̣n bọn người bên kia chỉ lo nghĩ về bản thân. Địa ngục và Thiên đường đều được thiết kế như nhau. Điểm khác nhau là ở chính bên trong chúng ngươi vậy. - Thượng đế răn.
VietBF©sưu tập
|