Ông ơi cháu ở Việt Nam
Gặp ông không được biết làm sao đây !
Lá thư cháu viết tỏ bày
Xin ông đọc hết lời này ông ơi
Từ đất liền tới biển khơi
Biên giới hai nước rạch ròi từ lâu.
Nước ông bằng cả châu Âu
Dân ông thì cũng đứng đầu thế gian
Vậy mà có mấy giàn khoan,
Tham Dầu ông cứ tính toan mưu bày
Ngư dân nước Việt đắng cay,
Vì tàu hải giám ngày ngày đâm va
Sáu tư chiến sỹ Gạc Ma
Hi sinh để giữ đảo nhà bình yên
Trên bờ gây rối triền miên,
Vẫn còn máu chảy vùng biên non nhà
Ông cháu- chiến sỹ Trường Sa
Hi sinh anh dũng máu hoà biển khơi.
Đến khi cháu được ra đời
Là cha cầm súng giữ trời biên cương
Ngày đêm dầu dãi gió sương,
Vẫn luôn kiên định ngoan cường vượt qua.
Cha cháu hiền lắm ông à
Vì ông xâm lược mới ra chiến trường
Cha mẹ xa cách đôi đường
Chỉ mong đoàn tụ yêu thương vui vầy
Chiến tranh loạn lạc đắng cay
Bao người ngã xuống đất này được chi
Trẻ em nước mắt tràn mi,
Mất cha mất mẹ vui gì hả ông
Máu chảy đỏ suối đỏ sông
Người dân hai nước cũng không sướng gì.
Bành trướng nước lớn mà chi
Việt Nam đâu có biết quỳ thưa ông.
Thư này thành kính cháu mong
Ông suy nghĩ kỹ để lòng thảnh thơi.
Sơn Hà định phận tại trời
Việt Nam thoả hiệp ấy thời nằm mơ
Ông ơi tức nước vỡ bờ
Khi cần cháu cũng phất cờ xông lên
Một khi tổ quốc gọi tên
Thì con người lính cũng quên thân mình
Gần nhau quý trọng nghĩa tình
Hãy nên gìn giữ hoà bình Việt - Nam.
VietBF@sưu tập