NGƯỜI ANH NUÔI - VietBF
 
 
 
News Library Technology Giải Trí Portals Tin Sốt Home

HOME

NEWS 24h

ZONE 1

ZONE 2

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Breaking

Go Back   VietBF > Other News|Tin Khác > Stories, Books | Chuyện, Sách


Reply
 
Thread Tools
  #1  
Old  Default NGƯỜI ANH NUÔI
"Ba má đă nuôi anh từ nhỏ cho tới lớn, nhưng anh không phải là ruột rà, dù biết anh luôn nhường nhịn và không tranh giành với các em, nhưng cái nào ra cái đó, tài sản là của nhà này do cha mẹ và các con làm ra mới có, v́ thế nó phải thuộc về thành viên ruột trong nhà này. Tôi cho anh ở trong căn nhà này là may phước lắm rồi, chia với chác ǵ nữa. Anh lớn rồi mà, tự lập, tự làm, tự riêng đi chứ."



Đêm đă khuya, đường im vắng không c̣n dáng người nào, chỉ c̣n lại tiếng bước vội vă rơi xuống ḷng đường vang vọng. Ánh trăng soi đường dẫn lối người trai trở về nhà, với bước chân mỏi mệt mồ hôi ướt đẫm áo. Đêm nào cũng vậy, gần 0 giờ Sinh mới trở về nhà. Công việc bốc vác ở bến lúa khá cực nhọc đối với Sinh, tuy c̣n trẻ nhưng sức khỏe anh đă suy yếu, người ta làm xong trở về nhà từ rất sớm, riêng anh cứ nghỉ mệt nên về muộn hơn bất cứ ai.
Sinh trở về nhà ăn vội chén cơm, tắm rửa rồi vào mùng ngủ.
Cha mẹ mất khi anh mới chín tuổi ông Năm hàng xóm thấy tội nghiệp mang về nuôi cho tới ngày hôm nay. Mang tiếng con nuôi nhưng chẳng khác nào như con ruột, vợ chồng ông Năm thương yêu như ba đứa con của ḿnh. Nhà ông Năm có ba người con, một trai, hai gái, thêm Sinh là bốn người. Hai người con gái đi lấy chồng và sống gần đó, người con trai út cũng có vợ sống cùng ông Năm, riêng Sinh đă hơn bốn mươi tuổi mà chưa vợ con ǵ. Họ yêu thương nhau, sống ḥa thuận như anh em ruột, chưa bao giờ họ phân biệt giữa con ruột và con ghẻ. Bà Năm c̣n sống đă dạy như thế, đến khi bà Năm mất đi họ vẫn giữ mối ḥa thuận anh em với nhau.
Đó là điều ông Năm rất vui và hạnh phúc bên bốn người con của ḿnh, có thể nói ông là người có phước, tuy hai người con gái đă có gia đ́nh sống riêng nhưng họ vẫn hay cho tiền hoặc mua những thứ ngon nhất cho ông, họ đều học thành tài và có nghề nghiệp ổn định với đồng lương kha khá. Cả ba người họ đều là bác sĩ làm việc trong một bệnh viện gần nhà, riêng Sinh một chữ bẻ đôi cũng không có, đành phải đi bốc vác kiếm từng đồng rồi trở về rất khuya. Không v́ điều đó mà ông Năm thương ba người con hơn, ngược lại ông thương Sinh nhiều hơn ba người con ruột. Những lần con của ông cho tiền xài, ông đều giấu lại một ít để cho Sinh nhưng chưa lần nào anh nhận, v́ anh thừa hiểu cha đă già không c̣n sức lao động, không làm ǵ ra tiền, chính v́ điều đó mà anh không nhận tiền từ cha nuôi. Đôi khi anh cho tiền cha ḿnh, ông cứ chần chừ như không muốn lấy, nhưng cũng phải lấy để anh được vui.
Một buổi sáng tiếng gà gáy vang sau nhà, ông Năm thức dậy uống trà như mọi ngày, ông có thói quen khi thức dậy đi rửa mặt ngang qua chỗ ngủ của Sinh, ông hay dừng lại để kiểm tra xem tối qua Sinh ngủ có tống mùng kỹ không, và chiếc đèn pin luôn pha vào mùng xem thử có con muỗi nào trong ấy không, rồi mới đi rửa mặt và trở lên nhà trên hút thuốc uống trà. Thói quen này h́nh như không dành cho ba người con ruột của ông.
Sinh thức dậy với cơ thể uể oải sau một đêm mệt nhọc ở bến lúa, anh bước xuống giường ra sau rửa mặt rồi đi lên nhà trên. Thấy cha anh ngồi đó với gương mặt trầm ngâm như đang nghĩ ngợi điều ǵ đó bên làn khói trắng. Tay ông ôm một chiếc hộp, đôi mắt cứ nh́n lên bàn thờ nơi có di ảnh vợ ông, anh chưa từng thấy chiếc hộp này bao giờ. Anh bước lại gần cha rồi nói.
- Tía đang nghĩ ǵ mà điếu thuốc sắp tàn luôn rồi.
- Sao mày không ngủ thêm lát nữa đi hai, c̣n sớm mà.
- Con dậy giờ này quen rồi, cứ tới giờ này là tự nhiên thức dậy.
- Tía dặn đừng đi bốc vác nữa, sao mày không nghe vậy hai.
- Ủa sao Tía biết con đi bốc vác.
- Mày đừng nói dối Tía nữa, mày cứ nói đi làm việc nhẹ một lát rồi về. Chứ thật ra là mày đang bốc vác ở bến lúa. Hồi sáng Tía đi rửa mặt thấy cái áo của mày treo trên móc, trên cái vai áo có dính màu của bao lúa.
- Nhưng Tía yên tâm, con vác một bao rồi nghỉ mệt, xong tới bao khác lại nghỉ mệt, chứ không vác liên tục đâu.
- Mày có biết sức khỏe đang yếu, hạn chế làm việc nặng không hai, mày không có tiền th́ Tía cho.
- Dạ con biết, nhưng ở nhà không có ǵ làm cũng buồn. Tía đang ôm cái hộp ǵ vậy.
- Đây là cái hộp có đựng tờ di chúc của má bây trước khi bả mất, sau này có chia tài sản th́ cứ theo nguyện vọng của bả mà chia. Tía định kêu vợ chồng con Thu, vợ chồng con Kiều, chiều về đây chơi sẵn đó Tía tuyên bố tài sản trong di chúc luôn. Cũng gần tới ngày giỗ của má bây rồi.
- Dạ, ngày mai là giỗ má rồi đó Tía.
- Đúng vậy, v́ thế Tía muốn các con nhận tài sản rồi vui vẻ trong ngày giỗ của má bây
Vợ chồng thằng út Tâm nó dậy chưa, nếu nó dậy rồi th́ kêu nó ra đây Tía biểu, hoặc kêu nó báo cho con Thu với con Kiều biết chiều nay về chơi.
- Dạ, chắc vợ chồng nó dậy rồi đó Tía, cũng sắp tới giờ nó đi làm rồi, để con vào nói rồi đi mua đồ ăn sáng cho Tía.
- Ừa đi đi con.
Anh vào nói với út Tâm, một lát chiếc xe của út Tâm rồ máy rồi đi khuất, Họ là dân làm việc nên đi làm rồi ghé ăn sáng, chỉ có Sinh và ông là hay ăn sáng tại nhà. Sinh cũng là người gần ông và nói chuyện nhiều nhất so với ba người con ruột của ḿnh. Đến chiều tất cả các con của ông đều có mặt, ông lặng lẽ đốt nén hương cho người vợ quá cố, rồi mở hộc tủ lấy chiếc hộp mà hồi sáng ông đă ôm. Ông nh́n từng đứa con của ḿnh rồi nói.
- Hôm nay có mặt đông đủ các con, Tía muốn đọc tờ di chúc của má bây để lại, đó là nguyện vọng của bả trước khi nhắm mắt.
Họ im lặng chú tâm nghe kỹ ông đọc những ǵ trong tờ di chúc.
"Thằng hai nó vốn dĩ là con nuôi của nhà ḿnh, nhưng chưa bao giờ ba má xem nó là con nuôi. Má chia cho nó 30% tài sản. Con Thu và con Kiều là phận đàn bà, rồi cũng đi lấy chồng làm dâu nhà người ta, không có gánh vác ǵ về cái gia đ́nh này, nên má chia cho mỗi đứa 20%. C̣n thằng Tâm là con út, sau này thờ phượng gánh vác hết tất cả, nên má chia cho 30% kèm với cái nhà này"
Họ nh́n nhau mà không nói được lời ǵ, cuối cùng ông Năm phải lên tiếng.
- Các con có ư kiến ǵ không, đó là nguyện vọng của má bây.
Tâm nói trong sự ngỡ ngàng.
- Nguyện vọng ǵ ḱ vậy, sao con chỉ có 30% bằng anh hai, con gánh vác cái nhà này, anh hai có gánh vác ǵ đâu mà bằng với con.
Ông nh́n sang người con gái thứ ba rồi nói.
- C̣n con Thu mày có ư kiến ǵ không, nói Tía nghe.
Thu nói ngay không cần suy nghĩ.
- Con không đồng ư với cách chia này của má.
- Tại sao.
- Con là con ruột mà chia có 20% thua cả con ghẻ.
Ông nh́n sang người con thứ tư.
- C̣n con Kiều. Ư mày sao, nói Tía biết.
- Con cũng như ư chị ba vậy, không đồng ư với cách chia này của má.
Ông nh́n sang Sinh rồi nói.
- Rồi thằng Hai, ư mày thế nào.
- Dạ con chỉ lấy 10% c̣n 20% c̣n lại con cho các em.
Thu nghe vậy lên tiếng.
- Tôi nói thật anh 1% cũng không có chứ đừng nói 10%.
Kiều cũng xen vào.
- Anh phải biết điều. Anh không phải máu mủ ǵ với cái nhà này, nên anh không có phần là đúng.
Tâm cũng ư kiến vào.
- Ba má đă nuôi anh từ nhỏ cho tới lớn, nhưng anh không phải là ruột rà, dù biết anh luôn nhường nhịn và không tranh giành với các em, nhưng cái nào ra cái đó, tài sản là của nhà này do cha mẹ và các con làm ra mới có, v́ thế nó phải thuộc về thành viên ruột trong nhà này. Tôi cho anh ở trong căn nhà này là may phước lắm rồi, chia với chác ǵ nữa. Anh lớn rồi mà, tự lập, tự làm, tự riêng đi chứ.
Sinh gục mặt buồn bă, chưa bao giờ anh nhận những lời này từ các em ḿnh như hôm nay. Anh em lúc nào cũng ḥa thuận, vui vẻ, thương yêu, vậy mà hôm nay chỉ v́ tờ di chúc mà tặng cho anh những lời thật khó nghe, anh im lặng. Ông Năm lấy tay đập xuống bàn thật lớn như trút cơn giận.
- Mày vừa nói cái ǵ, mày muốn đuổi thằng Sinh đi hả, cái nhà nào là nhà của mày. Thằng Sinh nó có quyền ở đây đến khi nào nó có vợ th́ nó ra riêng, nó cũng là thành viên trong cái nhà này. Đây là tao nói.
Ông lắc đầu rồi thở dài, Sinh đến an ủi ông. Ông thừa biết chuyện này không bao lâu sẽ xảy ra thôi, hàng đêm ông ôm cái hộp với mong muốn các con khi chia tài sản đừng bất ḥa. Thu lên tiếng để trấn an ông.
- Thôi th́ cái chuyện chia tài sản để tính sau. Tía đừng giận nữa, hồi đó chắc má chia nhầm, thôi th́ sau này Tía chia lại cho tụi con cũng được.
- Ư của Tía cũng như ư của má bây thôi.
Kiều nói nhanh vội vàng.
- Vậy sao được, tính tới tính lui ǵ th́ anh hai cũng được 30%. Chắc có lẽ anh hai luôn gần Tía c̣n tụi con th́ không, nên chia cho anh hai nhiều hơn phải không Tía.
Út Tâm cũng nói vào.
- Tía chia như vậy là không công bằng. Người ngoài mà chia tài sản hơn người nhà coi sao được. Chúng con luôn hiếu thảo với ba má, đâu phải chỉ có anh nuôi mới hiếu thảo với ba má đâu.
Ông đứng nh́n út Tâm rồi nghiêm giọng.
- Mày cứ người ngoài với người trong một lát, tao lấy cái bát hương chọi bể đầu mày bây giờ. Nguyện vọng của má bây, mà bây c̣n không tôn kính, tao chết rồi chắc mồ mả tụi bây bỏ luôn. Tụi bây học cao hiểu rộng mà sao cái đạo lư làm người, tụi bây không hiểu vậy. Tao cứ chia như trong tờ di chúc của má bây, đứa nào lấy th́ lấy, không lấy th́ bỏ.
Họ giận bỏ nhau ra về, ông và Sinh đứng đó trong căn nhà vốn dĩ từ trước tới giờ chưa xảy ra chuyện giận hờn to tiếng. Anh nh́n cha rồi th́ thầm.
- Thưa Tía, con thấy các em nói đúng đó. Tía nên chia lại, con không cần tài sản này nhiều đâu, con sống với Tía má từ nhỏ đến lớn là quá hạnh phúc rồi. Tài sản Tía cứ chia cho các em, con một thân một ḿnh, không có cũng không sao, c̣n các em nó có gia đ́nh nên nó c̣n lo cho gia đ́nh của nó.
- Mày nói ǵ kỳ vậy hai, riết rồi mày cũng giống mấy đứa em mày luôn. Mày nh́n cái bàn thờ má bây đi rồi nói, má bây chia và đó cũng là nguyện vọng của bả, chứ Tía có chia đâu. Một thân là sau này không có vợ con hả bây, một thân là sau này không có ăn hả hai.
Anh biết khó có thể thuyết phục được cha ḿnh. Sáng đó là ngày giỗ của má nuôi anh, con Thu với con Kiều không về v́ c̣n giận chuyện chia tài sản, út Tâm cũng chở vợ đi chơi chứ nhất quyết không chịu ở nhà ăn giỗ. Từ đó họ không nói chuyện với Sinh như đă từ mặt. Đám giỗ lần này chỉ có hai cha con ông. Ông Năm mặt buồn hiu nh́n xung quanh căn nhà rồi thở dài, năm nào cũng đầy đủ con cháu chỉ v́ chuyện chia tài sản mà không đứa nào chịu về thắp nén nhang cho má nó. Ông tới đốt nhang cho vợ mà hai hàng nước mắt chảy dài.
Tối đó anh trăn trở nằm suy nghĩ về chuyện chia tài sản, anh nghĩ cũng do ḿnh nên anh em bất ḥa nhau. Tài sản đó nó vốn dĩ không thuộc về anh, v́ anh chỉ là con nuôi nên không được quyền hưởng nó, anh sẽ khăn gói bỏ nhà ra đi trong khuya nay, chỉ có thế các em mới được vui. Anh lục đục xếp quần áo bỏ vào ba lô đợi cha anh ngủ, anh sẽ rời khỏi căn nhà này ngay. Cái buồn nhất là anh phải xa căn nhà này mà anh đă sống từ lúc chín tuổi cho tới nay, lại phải xa người cha già, tuy là cha mẹ nuôi nhưng họ hết mực thương anh như chính con ruột của ḿnh.
Anh lên nhà trên thấy cha đă ngủ từ bao giờ, anh móc trong túi ḿnh ra một xấp tiền bỏ lên cái gối nơi cha anh nằm, rồi lặng lẽ mở cửa bước chân ra đi, anh ra đầu ngơ đứng nh́n căn nhà một lát như nói lời từ biệt. Anh không biết ḿnh phải đi về đâu, làm ǵ, tóm lại cứ đi, đi càng xa càng tốt. Sáng sớm ông Năm thức dậy, vẫn như thói quen cũ đi ngang qua nơi Sinh ngủ không thấy anh đâu, nh́n cái sào đồ trống trơn ông biết Sinh đă bỏ nhà đi để trốn tránh chuyện hưởng tài sản. Ông buồn bă ngồi đó tần ngần, rồi trở lại nhà trên hút thuốc uống trà, mắt nh́n xa xăm ra đường như đợi ai đó trở về.
Tâm thức dậy cái miệng ngáp ngắn ngáp dài chưa tỉnh ngủ hẳn, ông gọi Tâm lại.
- Thằng Út lại đây Tía biểu coi.
Tâm lấy tay che miệng trong cơn ngáp rồi trả lời.
- Dạ có ǵ không Tía.
- Anh hai bây đă bỏ nhà ra đi v́ không muốn anh em trong nhà mất ḥa thuận.
- Hả. Thật hả Tía.
Tâm như tỉnh ngủ hẳn ra, tâm trạng phơi phới, gương mặt tươi rói. Ông Năm nói tiếp.
- Mày nói với hai người chị của mày, kêu nó chiều về đây Tía có chuyện muốn nói, nếu hai đứa nó không về th́ từ nay về sau đừng nh́n mặt ông già này nữa.
Nói xong ông bỏ đi trong tâm trạng nặng nề như cục đá. Chiều đó hai người con gái của ông cũng trở về để nghe ông nói, ông lấy ra một tờ giấy đă xếp lại, ông ngồi xuống ghế nh́n thẳng ba người con rồi nói.
- Thằng hai nó đă bỏ nhà ra đi các con có biết v́ sao không, v́ nó không muốn anh em trong nhà mất ḥa khí với nhau. Giờ th́ các con đă vui chưa. Thằng Út mày đọc lá thư này của má mày viết khi c̣n sống cho hai người chị mày nghe.
Tâm cầm tờ giấy ông đưa ḷng hồi hộp, không biết má đă viết ǵ trong đó, mở ra coi đúng là nét chữ của má anh, những ḍng đă lem màu mực theo thời gian nhưng vẫn đọc ra được.
"Các con thân yêu của má, khi các con đọc được lá thư này th́ má không c̣n bên các con nữa. Má đang nằm trong bệnh viện với những cơn đau cứ hành hạ. Má vui v́ cả ba đứa con đều học ngành y rồi này các con sẽ trở thành bác sỹ, má không c̣n lo nữa, riêng anh hai bây th́ không được như ba đứa, nó mồ côi từ nhỏ. Từ nhỏ nó đi chăn trâu, gánh nước mướn cho người ta, để kiếm tiền nuôi các con ăn học, nó không biết một chữ nghĩa nào, v́ nếu nó đi học rồi th́ sẽ không c̣n ai kiếm tiền mà nuôi các con. Hồi đó nhà ḿnh rất nghèo, nó phải nhịn đói, nhịn khát, để nhường đồ ăn cho các con. Ba của các con bệnh tật không làm được ǵ một tay nó lo hết. Thằng út Tâm hay chê anh hai nó yếu không làm được việc nặng nhọc, nhưng nó không biết rằng nó đang mang quả thận trong người của anh hai nó, chính anh hai đă hiến tặng để cứu nó sống cho tới ngày hôm nay. Con thu hay chê anh hai nó cái chân đi cà nhắc trông xấu xí vô cùng, nhưng con nhớ lại xem, lúc nhỏ ham búp bê cứ khóc lóc đ̣i. Nó không có tiền mua, v́ quá thương em nó đành phải đi ăn cắp của người ta, người ta bắt được đánh nó đến găy chân. C̣n con Kiều lúc đi thả diều làm đứt dây, con diều bay đi mất, cứ về khóc lóc không chịu ăn cơm. Anh hai nó đành phải đi kiếm con diều về cho bằng được, lúc nó về trên người đầy thương tích v́ phải chui vào bụi gai, máu c̣n dính đầy trên con diều. Rồi ba mẹ ra miền Trung làm tám năm trời, tám năm đó nó một ḿnh ở nhà nuôi ba đứa em. Khi lớn lên th́ nó chưa bao giờ có bộ đồ nào lành lặn như người ta, cái nào cũng đầy mảnh chắp vá. Cho tiền nó mua đồ th́ nó cho ngược lại các em nó. Có thể nói các con được ăn học như hôm nay cũng nhờ vào anh hai của các con, sau này các con cái thành tài đừng bao giờ quên công ơn đó. Nó đă hy sinh cho các con quá nhiều, chính v́ thế ba má muốn bù đắp lại cho nó, chia nó 30% là quá ít so với những ǵ mà nó hy sinh. Má mong muốn các con hiểu và chấp nhận nguyện vọng này của má. Má không sống được bao lâu nữa mong các con sống ḥa thuận, đùm bọc lẫn nhau"
Tâm làm rơi tờ giấy rưng rưng nước mắt, hai người chị cũng khóc xối xả khi nghe nội dung trong lá thư, ông năm nh́n từng người rồi nói.
- Tụi bây c̣n đứa nào nói thằng hai là người ngoài, không là phải con ruột của nhà này nữa không, c̣n đứa nào tranh giành tài sản với nó không. Từ xưa tới giờ có cái ǵ mà nó không nhường cho tụi bây đâu. Tụi bây ai cũng sung sướng, nh́n lại nó xem cho tới bây giờ nó chưa có vợ, nó cứ lo kiếm tiền. Người nó th́ yếu v́ hiến thận cho thằng út, nhưng phải đi bốc vác đến khuya mới về để kiếm tiền lo cho tao.
- Ông ném xuống bàn một xấp tiền rồi nói trong nước mắt.
- Tụi bây nh́n đi, đây là tiền của nó đi bốc vác. Nó để lại cho tao trước khi bỏ nhà ra đi, đó là tiền mồ hôi nước mắt của con tao, nh́n lại tụi bây có đứa nào thiếu thốn cái ǵ chưa. Tụi bây giàu có mà lại đi tranh giành phân b́ với nó.
Ông khóc thành tiếng, đó cũng là lần đầu tiên ba người con ruột thấy ông khóc. Thu và Kiều ôm nhau mà khóc. Tâm nh́n lá thư trên bàn và một xấp tiền mà nước mắt rơi không ngừng. Cả ba người họ ôm ông và nói lời xin lỗi. Ông nói trong những giọt nước mắt.
- Nếu tụi bây c̣n là con người th́ hăy mau đi kiếm thằng hai về đây, phải kiếm cho bằng được. Tụi bây có muốn mất đi một người anh như vậy không.
Cả ba người họ tay lau nước mắt, lập tức ra xe chia nhau đi t́m. Họ hỏi hết người này đến người khác. Cuối cùng cũng có người nh́n thấy Sinh đang ở bến xe, chuẩn bị mua vé đi Sài G̣n. Họ vội vàng đến thấy Sinh đang ở đó trong tà áo phai màu. Cả ba người họ chạy đến ôm anh khóc nức nở giữa bến xe đông người. Thu vừa nói vừa khóc.
- Anh hai về nhà đi. Tía đang rất buồn về chuyện anh hai bỏ nhà đi.
Tuy là con nuôi nhưng anh rất thương cha, khi nghe cha buồn anh chẳng muốn đi nữa. Chỉ muốn quay về gặp cha để nói xin lỗi v́ đă làm cho ông buồn.
- Thôi ḿnh về đi các em, anh không đi nữa, từ nay anh sẽ luôn ở gần Tía.
Thấy anh trở về ông vui như chưa từng vui. Chiều đó họ cùng ăn cơm niềm vui ngập tràn trong không gian căn nhà. Đó là giây phút hạnh phúc nhất trong từng đôi mắt và nụ cười nở tươi trên môi mỗi người. Ba người em gắp đầy thức ăn vào cái chén của anh. Kiều nói với anh.
- Anh hai ăn đi.
- Thôi các em ăn đi, anh ăn rau được rồi.
Thu nói với nụ cười.
- Anh hai không cần phải nhường cho tụi em đâu, cứ ăn đi.
Tâm nói trong niềm vui rộn ràng.
- Phải rồi đó anh hai. Anh đă hy sinh cho chúng em quá nhiều rồi. Giờ đă đến lúc chúng em hy sinh lại cho anh hai.
Ông Năm bỏ đôi đũa xuống rồi nhắc lại.
- C̣n chuyện chia tài sản theo nguyện vọng của má bây. Bây tính sao.
Tất cả đều đồng thanh nói
- Dạ, tụi con Đồng ư.
Ông Năm cười vui xúc động trong niềm hạnh phúc dâng trào. Chưa bao giờ họ thấy vui như hôm nay, nh́n các con gắp thức ăn cho nhau mà ḷng ông vui sướng biết bao. Tiền, vật chất là thứ hay chia rẽ con người, nhưng đôi khi nhờ nó làm đáp án mà ta biết và nhận ra, kết quả của ḷng dạ con người. Người quay lưng đi, người quay đầu lại. Cuộc đời nó luôn luôn hai mặt đi song hành cùng nhau. Từ nay nhà ông Năm sẽ ngập tràn yêu thương trong t́nh cảm gia đ́nh. Cái từ " anh nuôi" hoặc " người ngoài" cũng biến mất từ ấy, thay vào đó là từ " anh ruột" như một cha mẹ sinh ra.

VietBF@sưu tập

goodidea
R9 Tuyệt Đỉnh Tôn Sư
Release: 04-16-2021
Reputation: 5491


Profile:
Join Date: Mar 2020
Posts: 39,649
Last Update: None Rating: None
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	9.jpg
Views:	0
Size:	22.5 KB
ID:	1775151  
goodidea_is_offline
Thanks: 65
Thanked 2,401 Times in 2,015 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 10 Post(s)
Rep Power: 44 goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5
The Following User Says Thank You to goodidea For This Useful Post:
hoaghoatham (04-16-2021)
Reply

User Tag List


Facebook Comments


 
iPad Tablet Menu

HOME

Breaking News

Society News

VietOversea

World News

Business News

Other News

History

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

Sport News

ZONE 1

ZONE 2

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Thơ Ca

Help Me

Sport Live

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOT 30 Days

NEWS 30 Days

Member News

Tin Sôi Nổi Nhất 24h Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 3 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 7 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 14 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 30 Ngày Qua
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.


All times are GMT. The time now is 10:30.
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2006 - 2024
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2024 DragonByte Technologies Ltd.
Log Out Unregistered

Page generated in 0.13440 seconds with 16 queries