Viễn cảnh về một cuộc chiến tranh trên cả hai mặt trận đối với Ấn Độ đă được thảo luận rộng răi. Nhưng câu hỏi đặt ra là liệu quân đội Ấn Độ có được chuẩn bị đầy đủ để đối phó với những mối đe dọa này không?
Biên giới Trung - Ấn vẫn bế tắc
Hợp tác quân sự và kinh tế giữa Trung Quốc và Pakistan, hai quốc gia mà Ấn Độ có chung đường biên giới luôn nóng bỏng, là nguyên nhân khiến New Delhi rất lo lắng.
Viễn cảnh về một cuộc chiến tranh trên cả hai mặt trận đối với Ấn Độ đă được thảo luận rộng răi Nhưng câu hỏi đặt ra là liệu quân đội Ấn Độ có được chuẩn bị đầy đủ để đối phó với những mối đe dọa này không?
Trong bối cảnh vấn đề Ladakh vẫn bế tắc, quân đội Ấn Độ và Trung Quốc đă xảy ra cuộc đối đầu nhỏ vào tuần trước ở khu vực gần Đường kiểm soát thực tế Ấn Độ - Trung Quốc (LAC), biên giới tranh chấp dài 3,488 km giữa hai nước, tại bang Arunachal Pradesh.
Tổng tư lệnh quân đội Ấn Độ MM Naravane thăm các khu vực trên cao gần LoC với Pakistan ở Kashmir.
Truyền thông Ấn Độ cho biết, cuộc xô xát xảy ra khi quân đội nước này đang thực hiện một cuộc tuần tra định kỳ ở gần biên giới Trung Quốc
Các nguồn tin nói rằng, phía Ấn Độ đă đối mặt với 200 quân nhân của Quân giải phóng nhân dân Trung Quốc (PLA). Binh sĩ PLA từ Tây Tạng xâm nhập vào phía Ấn Độ và cố gắng phá hủy các lô cốt trống.
Theo hăng tin ANI, cục diện đă được giải quyết sau cuộc hội đàm giữa chỉ huy địa phương theo các giao thức sẵn có. Tuy nhiên, News18 đưa tin, một số binh sĩ Trung Quốc đă bị quân đội Ấn Độ tạm giữ.
Mối quan hệ hai nước láng giềng có vũ khí hạt nhân này rơi vào bế tắc nghiêm trọng ở khu vực phía đông Ladakh trong 1 một năm. Bất chấp nhiều ṿng đàm phán cấp quân sự, sự bế tắc c̣n lâu mới kết thúc.
Trước đó, đại diện thường trực của Trung Quốc tại Liên Hiệp Quốc, trong một phiên họp kín không chính thức của Hội đồng Bảo an (UNSC), cho rằng việc Ấn Độ vào tháng 8/2019 quyết định băi bỏ Điều 370 nhằm tước bỏ quy chế đặc biệt của vùng Jammu và Kashmir trước đây là thách thức chủ quyền của Trung Quốc.
Phía Bắc Kinh cũng cho rằng, điều này vi phạm các thỏa thuận song phương về duy tŕ ḥa b́nh và ổn định ở khu vực biên giới. Hơn nữa, việc Ấn Độ tuyên bố tái chiếm Gilgit-Baltistan, một địa điểm chiến lược quan trọng do Pakistan quản lư, đă khiến Trung Quốc rất "khó chịu".
Thời báo EurAsian trước đó đă đưa tin về việc khu vực này đặc biệt quan trọng đối với Trung Quốc như thế nào do sự hiện diện của đường cao tốc Karakoram dài 3.000 km, vốn được cho là huyết mạch kinh tế của Trung Quốc đối với thương mại quốc tế tại đây.
Các nhà phân tích cho rằng, hành động của Trung Quốc tại LAC là nhằm đáp trả thông báo Gilgit-Baltistan của Ấn Độ. Việc Trung Quốc thường xuyên tham gia vào các vấn đề liên quan đến Pakistan làm bùng lên những nghi ngờ về sự thông đồng giữa hai nước.
Cảnh quay binh lính Trung Quốc và Ấn Độ lao vào ẩu đả ở vùng tranh chấp vào năm 2020 (Nguồn: SCMP).
Ấn Độ đă sẵn sàng "chiến" trên cả 2 mặt trận?
Xung đột biên giới Trung-Ấn trong thời gian gần đây làm lu mờ căng thẳng giữa Ấn Độ và Pakistan.
Biên giới trên thực tế giữa Ấn Độ và Pakistan được gọi là Đường kiểm soát (LOC) và nằm ở Jammu và Kashmir, cũng là điểm nóng thường xuyên bùng nổ căng thẳng do các vụ vi phạm lệnh ngừng bắn ngày càng leo thang.
Trong khi truyền thông Pakistan đă đưa tin về 2.158 vụ vi phạm lệnh ngừng bắn của Ấn Độ trong năm nay (tính đến ngày 6/9), phía New Delhi tuyên bố xảy ra 3.104 vụ (tính đến ngày 1/9).
Dù không rơ nguyên nhân của sự chênh lệch về số vụ việc này, nhưng con số này rơ ràng cho thấy là LOC đă khá nóng vào mùa hè này.
Mối quan hệ giữa New Delhi và Islamabad đă xuống đáy sau các cuộc giao tranh biên giới vào tháng 2/2019 liên quan đến cuộc không kích Balakot do Ấn Độ phát động.
Sau đó, quyết định của chính phủ Ấn Độ tước bỏ quy chế đặc biệt của Kashmir vào tháng 8/2019 đă đẩy hai nước vào hàng loạt thách thức mới. Và không ngờ là Trung Quốc cũng bị kéo vào "cuộc t́nh láng giềng" này.
Các chỉ huy quân sự hàng đầu của Ấn Độ đă nhanh chóng thừa nhận mối đe dọa về nguy cơ "chiến tranh trên cả hai mặt trận" với Trung Quốc và cả Pakistan, dù giới lănh đạo chính trị nước này vẫn im lặng về vấn đề này.
Tư lệnh Lục quân Ấn Độ, Tướng M. M. Naravane, trong cuộc họp báo thường niên vào tháng 1 nói rằng, "mối hợp tác ngày càng tăng giữa Pakistan và Trung Quốc, cả trong lĩnh vực quân sự và phi quân sự khiến chúng ta phải đặt ra t́nh huống sẵn sàng đối phó với chiến tranh trên hai mặt trận".
Trước đó, vào tháng 9/2020, Tổng Tham mưu trưởng Quốc pḥng, Tướng Bipin Rawat thừa nhận:
"Hợp tác kinh tế của Trung Quốc với Pakistan, ở Jammu và Kashmir do Pakistan chiếm đóng, cùng với việc tiếp tục hỗ trợ quân sự, kinh tế và ngoại giao đă khiến chúng tôi phải chuẩn bị sẵn sàng ở mức độ cao".
Theo tướng Rawat, điều này cũng đặt ra mối đe dọa về hành động phối hợp dọc theo các mặt trận phía bắc và phía tây, mà Ấn Độ phải xem xét trong kế hoạch pḥng thủ của ḿnh.
Cả tướng Rawat và Giám đốc Lực lượng Không quân Ấn Độ (IAF) R KS Bhadauria tuyên bố tin tưởng vào năng lực quân sự của đất nước có thể giúp ngăn chặn một cuộc tấn công từ hai phía.
Những nhận xét này dường như mâu thuẫn với những tuyên bố được nói trước đó. Chẳng hạn như người tiền nhiệm của ông Bhadauria đă cảnh báo rằng, "quân số của chúng tôi không đủ để thực hiện đầy đủ một chiến dịch không quân theo kịch bản hai mặt trận".
Theo các chuyên gia, nguồn lực của Không quân, Hải quân và Lục quân Ấn Độ dường như không đủ. Việc không có một chiến lược rơ ràng cũng đang là vấn đề của quân đội Ấn Độ.
Ấn Độ chỉ đủ đạn cho 20 ngày chiến tranh?
Các cuộc thảo luận về mối đe dọa quân sự từ hai phía: Trung Quốc – Pakistan, bắt đầu vào khoảng năm 2006. Nó được chính thức nêu rơ trong chỉ thị hoạt động của Bộ trưởng Quốc pḥng vào năm 2009.
Phản ứng của New Delhi trước tiên là nhằm mục đích ngăn chặn việc bị mất lănh thổ thông qua việc răn đe và xung đột, đồng thời sẵn sàng cho một cuộc tấn công trực diện chính và phụ. Tuy nhiên, họ không đưa ra phản ứng cho kịch bản bị Trung Quốc – Pakistan phối hợp tấn công.
Ngay cả bây giờ, Ấn Độ dường như chưa chuẩn bị sẵn sàng cho một cuộc chiến tranh hai mặt trận. Sushant Singh, một nhà báo và cựu sĩ quan Quân đội Ấn Độ cho rằng, tại thời điểm hiện tại, Ấn Độ chỉ sở hữu lượng đạn đủ dùng cho 20 ngày nếu xảy ra chiến tranh.
Trích dẫn các cuộc kiểm toán của chính phủ, ông chỉ ra rằng hơn một nửa số đạn này không đạt tiêu chuẩn. Một số lượng lớn đạn dược được cho là không đủ khả năng duy tŕ cho 10 ngày chiến đấu dữ dội.
Ngay cả t́nh trạng của phi đội máy bay chiến đấu của Không quân Ấn Độ cũng đáng lo ngại. Cuộc tấn công ở Balakot cho thấy, chiếc MiG-21 từ thời Liên Xô của Ấn Độ và bị F-16 của Pakistan bắn tan xác trong khi phi công bị bắt.
Chiến đấu cơ mới nhất của Ấn Độ, thế hệ 4,5 Rafale của Pháp sẽ phải đối đầu với chiến đấu cơ thế hệ 5 do Trung Quốc sản xuất, J-20.
Hải quân Việt Nam có bước phát triển đột phá chưa từng có: Chiến công lẫy lừng
Nhưng đây vẫn chưa phải là vấn đề cấp bách nhất mà IAF đang phải đối mặt. Năm 2017, Tư lệnh Lực lượng Không quân B.S. Dhanoa đă nói rằng, cần có 42 phi đội bay chiến đấu mới đảm bảo sức mạnh tối thiểu cần thiết để có thể chế ngực "một cuộc xung đột hai mặt trận".
Tuy nhiên, theo tuyên bố của tân Tham mưu trưởng Không quân (ACM) V.R. Chaudhari, IAF không thể duy tŕ được sức mạnh cần thiết ngay cả trong 10-15 năm tới. Hiện Ấn Độ chỉ có 35 đội bay chiến đấu.
Trong động thái lạc quan hơn, Ấn Độ đang chờ chuyển giao hệ thống tên lửa đất đối không S-400 từ Nga, nhưng vẫn cảnh báo khi hệ thống SAM không thể thay thế cho máy bay chiến đấu.
Tư lệnh Dhanoa cũng chỉ ra rằng, mặc dù Trung Quốc đă xây dựng các sân bay và kiên cố các hầm trú ẩn, nhưng họ vẫn phải chịu "tổn thất lớn khi xung đột trên cao".
Với những tuyên bố này, có thể thấy vẫn chưa rơ Ấn Độ đưa ra chiến lược tác chiến như thế nào để chống lại mối đe dọa từ hai phía: Trung Quốc và Pakistan.
VietBF @ Sưu tầm