Lễ Halloween Ở Hăng MITF - VietBF
 
 
 
News Library Technology Giải Trí Portals Tin Sốt Home

HOME

NEWS 24h

ZONE 1

ZONE 2

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Breaking

Go Back   VietBF > Other News|Tin Khác > Stories, Books | Chuyện, Sách


Reply
 
Thread Tools
  #1  
Old  Default Lễ Halloween Ở Hăng MITF
Tiểu Lục Thần Phong - Tác giả tên thật Nguyễn Thanh Hiền, Nickname: Steven N, Bút danh: Tiểu Lục Thần Phong, Sinh sống ở Atlanta 20 năm, Thường viết bài cho báo Chánh Pháp.



****



Thằng Bryan C từ văn pḥng bước ra, dáng vẻ hấp tấp bước sải dài và nhanh, nét mặt hầm hầm bực bội. Nó ngoắc tay gọi:

- Steven, lại đây tao nhờ tí!

- Có việc ǵ vậy?

- Mày làm ơn kiểm tra giúp tao cái lô hàng này, tụi nó làm sai nhăn và sai số serial. Tao muốn điên cái đầu với lũ này. Tao đă nhiều lần bảo tụi nó phải cẩn thận, phải kiểm tra hai lần trước khi đóng thùng, vậy mà vẫn sai hoài.

- Tại tụi nó nói chuyện nhiều qúa nên phân tâm, nhưng không sao, tao sẽ sửa lại nhanh thôi.

Mà thật thế, Steven xem lại chừng mười lăm phút là sửa lại những cái nhăn dán nhầm lẫn. Tánh Steven xưa nay nhanh nhẹn, nhanh đến không ngờ. Những người làm chung hay quen biết đều biết thế. Steven nhanh nhưng có nhược điểm đôi khi làm cho xong thậm chí ẩu tả, tuy biết vậy nhưng sửa tánh không phải dễ, bởi vậy người ḿnh mới có câu:” Giamg sơn dễ đổi bản tánh khó thay”

Thằng Bryan C là dân da trắng, mắt xanh, môi đỏ, ngũ quan thanh tú đầy nhuận sắc, nh́n là biết người có thể lực khỏe mạnh sung sức. Nó cao to nhưng thanh, trông nó cũng giống thằng William hoàng tử xứ sương mù, tuy nhiên đẹp trai hơn. Tạo hóa cũng kỳ, dường như cho những ưu điểm ấy th́ lại lấy đi một phần nào đó. Nó mới ngoài ba mươi mà cái đầu hói sọi không c̣n một cộng tóc. Steven và nó làm chung, chơi thân nhau, Steven dưới quyền nó, việc ǵ cũng bị réo gọi. Khi nó đi công tác ba tháng ở Đài Loan, mọi việc nó giao hết cho Steven, những tưởng ngon ăn, nào ngờ chỉ là hữu danh vô thực, làm thấy bà cố mà hổng được thêm xu nào, đă vậy c̣n bị đố kỵ, ghen ghét. Chị Châu P mỉa mai sỗ sàng:

- Steven giờ là cánh tay mặt của thằng Bryan C rồi nha.

Cũng trong tháng đó, Steven được chọn làm người xuất sắc trong tháng, Khi thằng Joe J làm quản lư đọc tên lên, mọi người vỗ tay chúc mừng, Chị Châu P cười hô hố nhảy dựng lên:

- Steven mà cũng là người của tháng? Tụi bay thấy rồi nhen.

Vẻ mặt chị lúc ấy đỏ bừng bừng, mắt long ṣng sọc tỏ thái độ vô cùng khó coi, b́nh thường đă đầy vẻ hằn học khó tánh giờ càng thêm nét dị hợm. Thằng Joe J cũng là dân da trắng, nó không hiểu tâm lư chị. Nó ngỡ chị vui v́ Steven nên mới bảo chị:

- Lắng xuống, lắng xuống Châu P.

Steven với chị lâu nay đi chung xe, làm chung hăng, lại là đồng hương gốc mít với nhau. Steven cũng thấy chị Châu vốn bẳn tánh như thế, nhưng không ngờ đến mức độ này. Mới chỉ là cái danh hăo, nếu mà cái danh thực có lợi thực th́ c̣n đố kỵ cỡ nào nữa đây, thật ngán ngẩm cho đồng hương của ḿnh. Hăng MITF này có đến bảy trăm con người, đồng hương gốc mít đếm không đủ mười đầu ngón tay, lẽ ra phải đứng chung với nhau, bảo vệ nhau, đằng này cứ nhè nhau mà kéo xuống. Thậm chí có ai đó c̣n nói:” Mỹ, Phi, Mễ, X́… ăn không sao. Mít mà ăn là không được” lẽ nào dân mít với nhau cứ kèn cựa bôi mặt đá nhau như thế? Sau lưng chị Châu P có thằng Henry V chống lưng. Vị trí thằng Henry rất cao, chỉ dưới vài người nhưng trên bảy trăm người. Thằng Henry V dân gốc Lạch Tray, gia đ́nh vào Sài G̣n sau bảy lăm. Nó vốn ma lanh và nhiều tiểu xảo v́ vốn xuất thân từ hàng rong chợ trời, nhảy tàu ở Cống Bà Xép. Vượt biên sang Mỹ rồi chịu khó đi học và may mắn hơn nữa là nó vào hăng này đúng thời điểm. Henry phụ trách kỹ thuật và cả quản lư c̣n thằng Bryan lập kế hoạch chương tŕnh và một phần việc xuất hàng. Hai thằng này vốn không ưa nhau, bằng mặt nhưng không bằng ḷng, thỉnh thoảng cũng bùng lên những trận to tiếng. Steven chơi thân với thằng Bryan, v́ thế vô t́nh bị họa lây. Một phần nữa là do những lời thẽ thọt sau lưng của chị Châu, từ đó thằng Henry đ́ Steven sát đất luôn, tuy cùng là dân mít, cùng thế hệ với nhau nhưng như thế này th́ làm sao chơi được, bởi vậy Steven luôn né mặt nó, hễ nhác thấy Henry đến là Steven lủi ngay, người ta nói tránh voi đâu có xấu mặt.

Hăng MITF phát triển không ngừng, phải nói là bùng nổ mới phải, ban đầu chỉ là một tiểu doanh nghiệp gia đ́nh, sau là công ty Ltd, rồi chuyển thành LLC. Mở chi nhánh ở nhiều tiểu bang và cả ở mấy nước châu Á nữa. Nó giờ là một công ty vệ tinh của Google, chuyên làm những máy móc mà Google yêu cầu, những bộ máy lớn để điều hành cả một ṭa nhà lớn hay một công ty...nói chung là những cái máy cái. Hăng này có hai chế độ song song, nếu là những kỹ sư của Google th́ họ làm việc ở khu vực riêng, có pḥng Gym, pḥng chiếu phim, pḥng thư giăn, có đầu bếp nấu ăn theo yêu cầu… nói chung là như những ông hoàng, c̣n bộ phận thuộc MTIF chỉ có nước ước mơ mà thôi. Ở hăng MITF này h́nh như dương thịnh âm suy, phần lớn là nam giới, nữ chỉ có một số ở bộ phận lắp ráp, c̣n lại kỹ sư, kỹ thuật viên, qủan lư… đều là nam cả. Làm lănh đạo cấp cao th́ phải là nam cũng là hợp lẽ. Đàn ông không có cái tánh tủn mủn, vụn vặt, xét nét tiểu tiết. Đàn bà v́ những cái tánh này nên làm hạn chế khả năng của họ. Tuy nhiên trong thực tế th́ cũng có không ít đàn ông vụn vặt, xét nét như đàn bà và ngược lại cũng có một số ít đàn bà lại có tánh trượng phu nh́n xa trông rộng.

Ngày cuối tuần, vợ chồng Steven đưa vợ chồng thằng Bryan đi ăn nhà hàng Tàu. Hai vợ chồng nó quất nhiệt t́nh, quất thiệt t́nh mà chẳng khách sáo chi, móm nào cũng thử. Có lần đi nhà hàng Việt hai đứa c̣n chơi luôn những món ḷng, ruột, mắm… đó là những món mà bọn Tây rất e dè. Đang ăn, nó chợt hỏi:

-Steven, có bao giờ mầy ăn đậu hũ thối chưa?

- Chưa, tao có nghe nói nhưng chưa thử, cũng muốn thử nhưng ở thành Ất Lăng này chẳng có chỗ nào bán.

- Lúc tao ở Đài Loan tao đă ăn, phải nói là phải bịt mũi mới nuốt nổi, tuy nhiên sau đó th́ thấy beo béo và ngon.

Steven chưa đến Đài Loan bao giờ, chỉ có quá cảnh khi về Việt Nam cách đây cũng đă mười năm rồi. Steven cứ ngỡ Đài Loan cũng như Đại Lục hay những phố Tàu ờ Nữu Ước, Tam Phan Thị… nên mới hỏi:

- Đài Loan có ồn ào và dơ dáy như China Town ở New York không?

- Không, hoàn toàn yên tĩnh, sạch và xanh. Người Đài Loan cũng ăn nói rất nhỏ nhẹ;

Nghe thế th́ Steven rất bất ngờ, v́ thấy phố Tàu ở Mỹ hay những nước khác quá dơ dáy, ồn ào, hàng rong, xă hội đen đầy dẫy, những phố Tàu cứ như là một nước Tàu thu nhỏ ở trong ḷng nước Mỹ. Nghe thằng Bryan kể và mô tả về Đài Loan như thế Steven như được mở thêm một góc nh́n ra thế giới, thật đúng như ông bà ta nói:”Đi cho biết đó biết đây/ Ở nhà với vợ biết ngày nào khôn” . Có lẽ Đài Loan cũng như Nhật Bản, họ đă học và xây dựng quốc gia theo mô h́nh của phương tây, từ thể chế chính trị dân chủ tự do cho đến kinh tế năng động, khoa học kỹ thuât phát triển...Nhờ thế mà Đài Loan ǵau có, phồn thịnh, dân chúng sống sung túc. Trong khi ấy họ vẫn bảo tồn và phát huy những gái trị của văn hóa truyền thống. Người Đài Loan khác xa người đại lục, thậm chí họ c̣n xưng danh riêng: Taiwanese.

Thằng Bryan C vốn sanh ra và lớn lên ở vùng Villa Rica, một vùng nông thôn ở hướng tây, cách thành Ất Lăng hơn giờ rưỡi lái xe, Nó chẳng vào nội thành bao giờ, nó cũng như đồng hương thôn quê của nó thích cuộc sống thôn dă, quen mắt với đồng cỏ, nông trại, ngựa, ḅ… không thích vào thành, nơi mà toàn cao ốc, kẹt xe và ăn mày. Người đồng quê rất dễ nhận biết qua cách ăn mặc của họ, họ c̣n nhược điểm là khá bảo thủ và kỳ thị, không quảng giao và cởi mở như người phố thị. Lúc mới vào làm và chơi với nhau. Thằng bryan không phân biệt được ai là Việt, Tàu, Miên...Tuy nó thân thiện nhưng vẫn có thể nhận thấy chút tự tôn da trắng của nó, nếu tinh ư một tí. Nó khinh bỉ thằng Phương Đ ra mặt, mà thằng Phương bị khinh khi và coi thường cũng tại chính bản thân nó thôi. Ngày nào nó cũng đem cá kho, mắm vào hăng, khi ăn th́ hâm lên, làm cho cả ṭa nhà ngạt thở v́ cái mùi đồ ăn của nó, nói hoài nhưng nó vẫn trơ trơ. Đă thế thằng Phương Đ c̣n rất kỳ quái, tranh ăn, tranh dụng cụ làm, hơn thua căi cọ chí chóe suốt ngày. Không chỉ thằng Bryan khinh mà hầu như toàn bộ mọi người đều coi thường thằng Phương Đ. Có lần thằng Bryan đuổi thằng Phương Đ ra khỏi hăng, vài ngày sau thằng Henry đưa thằng Phương vào trở lại. Thằng Henry V muốn chơi thằng Bryan ” Power của tao đây nè, mầy làm ǵ được tao”. Cả hai thằng hầm hè và né mặt nhau.

Từ ngày thằng Bryan đi Đài Loan về, cái nh́n của nó về người châu Á có thay đổi. Trong bữa ăn ở nhà hàng Tàu nó hỏi rất nhiều về quê hương của Steven. Nó ngỡ quê hương Steven cũng giống như Đài Loan, nó đâu biết rằng sự thật khác nhau cả một trời một vực, biết nói thế nào đây? Nói thật th́ chẳng hay tí nào mà nói xạo th́ không thể. Steven lựa lời.

- Rất khác biệt, Đài Loan theo thể chế dân chủ tự do, xă hội văn minh, kinh tế phát triển, văn hóa cao, đời sống sung túc, luật pháp nghiêm minh. Nước tao không được như vậy nhưng nước tao có nhiều cảnh đẹp và nhiều di tích lịch sự được UNESCO công nhận như: HaLong bay, Hue old capital, Hoa Lư- Ninh Binh…Ở nước tao thức ăn ngon và rẻ, rẻ đến độ có thể tính bằng xu.

- Một Mỹ Kim đổi ra được bao nhiêu tiền nước mầy?

- Hai mươi ba ngàn.

- What the you say? Thằng Bryan trợn mắt la to – Mầy không đùa đấy chứ?

- Hoàn toàn nghiêm túc, sự thật đúng là vậy!

Bấy giờ thằng Bryan C cười hô hố:

- Mày chỉ cần mang vài ngàn về nước là trở thành triệu phú ngay.

- Đúng thế, với khách du lịch th́ sống thoải mái nhưng với dân bản địa khác. Người dân rất cực khổ, phần lớn những người trong số họ quần quật cả ngày chỉ kiếm được vài Mỹ kim thôi. Họ phải đổ bao nhiêu mồ hôi nước mắt mới làm ra được đồng tiền, trong khi ấy th́ có bao nhiêu thứ thuế má lệ phí phải chi. Con trẻ học th́ phải đóng học phí từ mẫu giáo tới đại học, ngoài học phí c̣n có hàng chục loại phí khác nữa, không có chuyện miễn phí như ở Mỹ đâu. Rồi khi người dân có việc cần liên hệ đến công quyền, họ phải chi tiền dưới gầm bàn, không chi th́ không việc ǵ thông cả! Bởi vậy mày cũng như nhiều người ngoài khác khi thấy một Mỹ kim bằng hai mươi ba ngàn tiền Việt th́ cho rằng họ sướng, c̣n một điều này nữa, có được bao nhiêu người có Mỹ kim để đổi? Chỉ có những gia đ́nh có thân nhân ở nước ngoài mới có được sự trợ giúp này.

Thằng Bryan C lắc đầu quầy quậy, hết ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác. Nó giơ hai tay lên tỏ vẻ chịu thua, không sao hiểu nổi. Hiểu sao nổi, chính bản thân Steven c̣n thấy mơ hồ, thấy toàn những chuyện nghịch lư quá chừng. Steven cảm thấy đi hơi quá xa nên chuyển đề tài:

- Một ngày nào đó mầy đi với tao về Việt Nam chơi.

Steven chỉ nói lấy có, nói chơi chơi, nói cho có nói mà thôi. Không ngờ thằng Bryan tưởng thật:

- Nhất định rồi, tao cũng muốn đi Việt Nam chơi một lần, mầy xem thử khi nào th́ có thể?

Steven bèn hoăn binh:

- Để tao tính rồi sẽ nói lại cho mầy biết. Tao cũng nhớ nhà, nhớ quê lắm. Mầy đi với tao th́ ở nhà tao không phải tốn tiền khách sạn, c̣n như mầy muốn sang trọng th́ cứ ở khách sạn.

Tiffany năy giờ ngồi thủng thẳng ăn, chợt nó hỏi:

- Vé máy bay có mắc không?

- Dĩ nhiên rồi nhưng c̣n tùy theo mùa.

- Steven, mầy ước chừng thử mắc nhất bao nhiêu và mùa nào rẻ nhất.

- Thời gian trước tết Việt Nam tức ngày mừng năm mới của người Việt, lúc này vào khoảng tháng một và tháng hai giá mắc nhất, có khi lên đến hai ngàn. C̣n thời gian mùa thu và mùa đông là rẻ nhất, có khi c̣n một ngàn hai.

- Trời đất, sao mắc dữ vậy? Nhưng thời gian nào đi là đẹp nhất.

- Vào mùa Tết Việt Nam, lúc này không nóng không lạnh, lại nhiều lễ hội, nhiều hoa quả sản vật đầy màu sắc. Tết Việt Nam vô cùng vui, mọi người nghỉ ngơi, thăm viếng họ hàng bạn bè và ăn chơi xả láng luôn.

Bữa ăn vui vẻ rồi cũng đến lúc kết thúc, nhân viên nhà hàng đem lại cái hóa đơn, trên hóa đơn chỉ có vài chữ Tàu nghệch ngoạc và giá tiền phải trả. Thằng Bryan xem rồi thắc mắc:

- Họ không kê ra những món ḿnh ăn và giá tiền từng món, chỉ có mỗi tiền phải trả, làm sao biết đúng hay sai?

- Chịu thôi, tất cả các nhà hàng Tàu ở đây đều như vậy cả, cũng chẳng thấy thực khách phàn nàn.

Kể cũng lạ, ở Mỹ mọi thứ đều rơ ràng rành mạch, ấy vậy mà nhà hàng Tàu ghi hóa đơn rất cà chớn nhưng chưa hề thấy ai lên tiếng, không chỉ khách Việt, khách Mỹ, Phi, Mễ, X́ cũng đều im lặng cả, quả là một việc khó hiểu. Sau bữa ăn, vợ chồng thằng Bryan ghé nhà Steven chơi, nhà Steven tuy nhỏ bé cũ kỹ nhưng có vườn hoa đẹp, đầy đủ các loại hoa. Thằng Bryan mê tít hồ cá koi. Nó nh́n không chớp mắt những con cá koi lượn lờ trong làn nước trong vắt, nhất là những con koi bướm, vây, vi, đuôi dài tha thướt như xiêm y mỹ nữ. Steven nói với nó:

- Nếu mầy thích, tao sẽ giúp mầy làm một hồ cá koi ngoài sân.

- Cảm ơn mày, thích th́ thích thật nhưng tao không biết cách chăm sóc.

- Dễ ợt, tao chỉ cho mày hoặc mày gơ vào Google th́ có tất cả.

- Tao chỉ thích nh́n một lát thôi, c̣n như làm một cái hồ tao e ngại thêm việc. Mầy làm cái hồ này tốn hết bao nhiêu?

- Tao chỉ tốn ba trăm mỹ kim mua máy bơm và vài vật lặt vặt, c̣n lại th́ tận dụng vật liệu trong vườn và tự làm lấy nên tốn không bao nhiêu, c̣n nếu như mướn người chuyên nghiệp th́ giá chót cũng ba ngàn.

Thằng Bryan với tay lấy hộp thức ăn cá koi và hỏi:

- Tao có thể cho nó ăn?

- Dĩ nhiên.

Nó lấy thức ăn và bước đến gần hồ, lũ cá koi theo phản xạ hễ thấy bóng người là ngoi lên nhao nhao như cơm sôi. Những cái bóng sắc màu đỏ, vàng, cam, đen, trắng, sữa...loang lóang trong làn nước trong; dù đă quen với cái cảnh này hàng chục năm rồi, ấy vậy mà mỗi lần nh́n cá koi bơi lượn tranh ăn ḷng Steven vẫn thấy vui và thoải mái dâng trào. Sau khi vợ chồng thằng Bryan ra về, vợ Steven nói:

- Thằng Bryan C coi bộ thân thiện vậy nhưng nó rất sâu sắc, để ư từng li từng tí. Tụi Mỹ trắng nghiêm túc, kỹ tánh chứ không bầy hầy và lề mề như Mỹ đen.

Nghe thế th́ biết thế chứ Steven chẳng có ư kiến ǵ, xưa nay vợ Steven vốn sâu sắc, kỹ tánh; vả lại người ta cũng thường nói:” Nhất vợ nh́ trời”, nếu vợ đă bảo thế th́ chắc là đúng chứ sai sao được!

Thời gian thấm thoát qua mau, bốn mùa cứ thay đổi liên miên bất chấp ư thích chủ quan của con người. Thành Ất Lăng lại vào mùa thu mới, khí trời se se lạnh, lá vàng nhè nhẹ rơi, đàn vịt trời kêu ông ổng trên không trung . Ngồi ở cái bàn ngoài sân trong giờ ăn trưa, ḷng thấy khoan khoái chi lạ, con dốc thoai thoải trước hăng vốn quen mắt lắm rồi, vậy mà giờ lốm đốm sắc màu mùa thu trông đẹp và khác quá. Thằng Bryan ngồi đối diện nói:

- Mầy làm ở đây đă mười năm, đó cũng là thời gian tao biết và chơi với mày. So với lúc mới vào, tao thấy mầy chẳng già đi, chẳng thay đổi bao nhiêu, trong khi tao th́ già đi rất nhiều.

Steven cười to:

- Tao cũng già đi nhiều, cái già bên trong sao thấy được! Những khớp xương, lục phủ ngũ tạng đă yếu hơn rất nhiều, sức làm t́nh và số lần cũng đă giảm; tâm hồn cũng khô khan hơn rồi.

Thằng Bryan cười thoải mái, lộ hàm răng trắng đều tăm tắp, nó nói:

- Dĩ nhiên rồi, nhưng bề ngoài trông mầy vẫn trẻ, tướng tá c̣n ngon lành lắm, trong khi đó tao th́ bụng đă phệ, da trán nhăn, tóc rụng…

Thằng Bryan nói đúng, nó giờ so với mười năm trước quả là khác một trời một vực, ngày trước nó cao to, khỏe khoắn trông như vận động viên điền kinh, giờ th́ giống mấy ông chủ tài phiệt hay mấy ông x́ thẩu rồi. Người da trắng cao to và phát triển sớm, tuy cùng độ tuổi nhưng dân da trắng trông trưởng thành và chững chạc hơn dân Việt ta. Khi dân da trắng vào tuổi trung niên th́ dân ta vẫn trông như thanh niên, tụi nó già đi nhanh, già thấy rơ, có lẽ cái gene nó thế, cũng có thể một phần do tụi nó ăn thức ăn nhanh và uống nước ngọt quá nhiều, mà thịt heo, ḅ, gà..th́ toàn chất kích thích tăng trưởng, toàn hóa chất tăng thịt, tăng sữa...Trong khi ấy dân Việt nói riêng, dân gốc Á nói chung vẫn c̣n ăn thức ăn truyền thống của ḿnh, vả lại người gốc Á nhỏ con nên lúc nào nh́n cũng thấy trẻ là vậy.

Thông thường các hăng xưởng rất bận rộn ở thời gian cuối năm, họ phải tăng ca, tăng sản lượng hết cỡ để cung cấp cho nhu cầu của thị trường. Hăng MITF th́ ngược lại, càng về cuối năm càng ít đơn hàng, càng rảnh rỗi hơn. Bởi v́ hàng không phụ thuộc vào mùa vụ của thị trường, hăng chỉ làm những hàng hóa mang tính cách lâu dài và bền vững. Những ngày mùa thu thật khoan khoái dễ chịu biết bao, đi làm về ra công viên đạp lá vàng, ngắm trời mây thấy đời nhẹ tênh như chiếc lá. Lá mùa thu rất đẹp, đủ màu sắc nhưng cũng rất mong manh vô thường. Lá c̣n có mùa để đổ nhưng đời th́ chẳng có mùa, chẳng có hạn kỳ hay định lượng, đời có thể rơi bất cứ lúc nào v́ đời vốn ở giữa hai làn hơi thở, nếu nó ra không vào hay vào mà không ra th́ đời như chiếc lá ngoài kia.

Sáng thứ sáu của tuần cuối tháng mười, vừa vào hăng tự dưng thấy vui chi lạ, mặc dù hăng đă thông báo cho biết trước cả tuần rồi. Nh́n những người mặc đồ hóa trang của lễ Halloween làm phấn khởi không khí cả ṭa nhà. Hàng năm hăng vẫn tổ chức lễ Halloween cho tất cả mọi người cùng vui, ai có trang phục hay hóa trang độc đáo sẽ được thưởng một món quà. Cả năm trời nh́n nhẵn mặt nhau, cả thời gian dài chạm mặt nhau đến nhẵn thính, giờ Halloween đến, ai cũng mang mặt nạ tự dưng thấy ḿnh mới lạ, thấy người cũng khác đi. Mọi người chọn mặt nạ theo sở thích của ḿnh, việc ấy nó cũng thể hiện cái “chất” của người ấy, ít nhiều cái đồ hóa trang cũng phản ảnh cái tâm cảm mà người mặc. Thằng Bryan hóa thành người nhện, Thằng James hóa thành người xanh, bà Nancy hóa thành nữ ma vương với hai sừng sơn dương, bà Deborah hóa thành nữ ư tá giết người, thằng Jason th́ hóa trang như người sói, đặc biệt thằng Anthony hóa trang thành ông Trump… cả một ṭa nhà đầy những nhân vật ma quỷ lẫn thần thoại. Dường như mọi người muốn trút bỏ cái lốt người để sống thật với chính bản thân ḿnh. Mọi người muốn quên đi cái thân phận để thể hiện cái “Tôi”. Mọi người muốn cởi bỏ cái vai kịch mà ḿnh đóng mỗi ngày để trở về với bản tánh thật của chính ḿnh. Ma quỷ vốn bị người đời cho là xấu, ác, đen tối… nên xa lánh, căm ghét hay ra sức tru diệt. Thế mà lễ Halloween lại cho ma quỷ một cơ hội để “ sống”, mọi người lại khoác vào ḿnh, hóa trang ḿnh thành ma quỷ. Halloween vốn vui nhộn, không chỉ với trẻ em mà với cả người lớn. Một cái lễ đặc biệt nhất trong những cái lễ của xứ này. Mọi người hóa trang chơi lễ như để quên đi thân phận con người dù chỉ là trong một buổi ngắn ngủi.

Thế giới này là thế giới đối đăi, nhị nguyên, là thế giới của sự kết hợp bởi hai mặt đối lập: Ngày – đêm, dương - âm, nam - nữ, phải – trái, tốt - xấu, cứng – mềm, đúng – sai, chánh – tà, yêu - ghét...Bởi vậy lễ Halloween dường như nhắc nhở mọi người là trong con người của chúng ta, ai ai cũng có góc khuất tối, ai ai cũng có mầm ác ẩn tàng, không thể chỉ có hoàn toàn tốt hoặc hoàn toàn xấu.

Ngày lễ Halloween tại hăng MITF thật vui nhộn, xóa đi khoảng cách đẳng cấp, vị thế, nguồn gốc, chủng tộc của mọi người dù chỉ là trong phút giây ngắn ngủi, dù chỉ là một buổi trưa của ngày làm việc cuối tuần, để rồi sau đó mọi người lại trở về với thân phận của ḿnh, lại tiếp tục diễn cái vai của ḿnh ở trong cuộc đời này.

Tiểu Lục Thần Phong
Ất Lăng thành, 11/21

florida80
R11 Độc Cô Cầu Bại
florida80's Avatar
Release: 11-28-2021
Reputation: 200920


Profile:
Join Date: Aug 2007
Posts: 112,156
Last Update: None Rating: None
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	hinh-viet-ve-nuoc-my (1).jpg
Views:	0
Size:	27.3 KB
ID:	1934424  
florida80_is_offline
Thanks: 7,284
Thanked 45,861 Times in 12,760 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 511 Post(s)
Rep Power: 139 florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10
florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10
Reply

User Tag List


Facebook Comments


 
iPad Tablet Menu

HOME

Breaking News

Society News

VietOversea

World News

Business News

Other News

History

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

Sport News

ZONE 1

ZONE 2

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Thơ Ca

Help Me

Sport Live

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOT 30 Days

NEWS 30 Days

Member News

Tin Sôi Nổi Nhất 24h Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 3 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 7 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 14 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 30 Ngày Qua
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.


All times are GMT. The time now is 10:25.
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2006 - 2024
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2024 DragonByte Technologies Ltd.
Log Out Unregistered

Page generated in 0.13698 seconds with 16 queries