Đôi guốc mộc - VietBF
 
 
 
News Library Technology Giải Trí Portals Tin Sốt Home

HOME

NEWS 24h

ZONE 1

ZONE 2

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Breaking

Go Back   VietBF > Other News|Tin Khác > Stories, Books | Chuyện, Sách


Reply
 
Thread Tools
  #1  
Old  Default Đôi guốc mộc
Cầm ba cành hoa forsythia cuối cùng lên ngắm nghía tôi định ra quầy trả tiền mang về chưng cho có màu vàng thay thế hoa mai, bỗng nghe tiếng th́ thầm rất nhỏ của ai đó sau lưng:
- Mẹ ơi hoa vàng giống mai hết rồi, con mua hoa hồng thay thế được không?
- Hết th́ đi chợ khác, phải có hoa vàng giống mai mới đúng nghĩa ngày Tết chứ. Hoa hồng th́ cắm lúc nào chả được.
- Con đi tất cả năm cái chợ của khu này rồi mẹ à. Bây giờ chợ sắp đóng cửa mẹ không quyết định th́ coi như không có hoa cúng Tết đó.



Không đợi bà mẹ bên kia quyết định tôi quay người lại đưa ba cành hoa cho cô gái.
- Cô lấy đi tôi nhường đó.
Cô gái nh́n tôi lúng túng:
- Tại sao chị lại nhường cho em, chị đến trước và đă lấy nó rồi mà?
- Nhưng em cần nó hơn chị, người già Tết phải có hoa vàng giống mai như thế ngày xuân mới vui vẻ hạnh phúc. Chị ở một ḿnh có hoa hay không cũng chẳng khác ǵ.
Nói xong tôi dúi ba cành hoa vào tay cô gái rồi đẩy chiếc xe chợ lấy thêm bịch sữa và vài thứ lặt vặt. Cô gái lẽo đẽo theo sau:
- Chị ơi em ngại quá, em không cố t́nh nói chuyện với mẹ để chị nghe mà nhường em đâu.
- Thế th́ chị xin lỗi đă nghe lén câu chuyện. Em không cần ngại chị về mở internet chọn cây hoa mai đẹp rồi cắt bánh chưng vừa ăn vừa ngắm là đủ Tết rồi. Mà tiết lộ bí mật cho em nghe nha nhờ mánh này mà chị giàu lắm v́ tiết kiệm được khối tiền ha ha ha.
-Vậy sao chị không t́m luôn h́nh cái bánh chưng vừa ngắm hoa và ngắm bánh th́ c̣n giàu gấp đôi.
- Wao cuối năm gặp cao thủ, em thử đi rồi báo cho chị biết có ổn không khi cái bụng rỗng kêu óc ách cả đêm nhé.
- Chị không cho số điện thoại th́ làm sao em báo.
Thấy con bé dễ thương và lanh lẹ kết bạn cũng vui tôi ch́a chiếc điện thoại ra và trao đổi số của nhau rồi chia tay. Về đến nhà nướng hai lát bánh ḿ, rót ly sữa rồi mở tivi nghe tin tức để không nhớ là Giao thừa sắp đến. Chưa kịp nhâm nhi thưởng thức th́ chuông điện thọai reng, chuyện rất lạ v́ b́nh thường cái điện thoại của tôi chả reng bao giờ v́ tôi chả quen nhiều và lạ hơn nữa ai t́m mà khuya thế. Liếc sơ tên người gọi tôi thầm nghĩ thôi rồi đại họa đă đến, ai đời gần mười hai giờ đêm mà gọi reng inh ỏi cho người mới quen biết bao giờ.
- Hello chị, em là Ngân đây. Em về kể chuyện đi mua hoa trễ bị hết hàng may được chị nhường lại mẹ em cảm động cứ khen chị tốt măi. Và rồi nghe nói chị ăn Tết một ḿnh nên bảo em gọi mời chị đến đón Xuân với gia đ́nh em.
Tôi ngại ngùng ấp úng từ chối với muôn ngàn lư do nhưng sau cùng phải chịu thua con bé lém lỉnh dai hơn dây thun này. Sẵn có hai trái dứa mua để xay nước uống tôi thức trắng đêm làm mứt để làm quà gặp mặt bà cụ có ḷng hảo tâm. Mặc dù đă ra sức từ chối và rất ngại khi khi đi ăn ké nhà người lạ nhưng buổi sáng tôi vẫn đúng giờ hẹn chắc v́ tôi muốn t́m hiểu không khí Tết trong gia đ́nh hoàn chỉnh có cha mẹ, anh chị em như thế nào. Ngoài trời tuyết trắng xóa lạnh tận xương tủy nhưng đi ăn Tết VN th́ ư nghĩa nhất vẫn là áo dài truyền thống nên tôi chọn chiếc áo dài mang từ VN ngày mới qua. Bên ngoài chịu khó khoác thêm cái áo nỉ dày cui dài tới gót.
Thấy tôi đúng giờ cả gia đ́nh vui vẻ niềm nở đón chào chúc nhau những lời tốt đẹp nhất, ông bà cụ cứ trầm trồ khen chiếc áo dài:
- Qua đến xứ này mà cô c̣n giữ phong tục mặc áo dài đi chúc Tết là quư lắm, ông bà nhà khéo dạy con quá.
- Dạ cám ơn hai bác quá khen, thật ra cháu mồ côi từ nhỏ. Cháu mặc áo dài v́ đây là chiếc áo đầu tiên và duy nhất cháu có trong cuộc đời. Cháu quư nó lắm chỉ mặc trong những dịp lễ lộc trọng đại mà thôi.
Bầu không khí đang rộn ră vui vẻ bỗng chùng xuống ai cũng thấy như có lỗi nên vờ lăng xăng bày bàn ăn, bác trai bảo:
- Ăn cơm được chưa, tôi thèm bánh chưng củ kiệu quá rồi.
Bữa cơm Tết gia đ́nh thật vui vẻ ấm cúng, có bánh chưng, củ kiệu, gị thủ, miến gà, chân gị hầm măng món nào cũng thơm ngon và chưng bày đẹp mắt. Ông bà cụ cứ tiếp thức ăn và bé Ngân lăng xăng chạy tới chạy lui tiếp tôi thật nồng hậu. Chỉ riêng ông anh của Ngân ngồi như keo dính đít chả buồn nhúc nhích mặc dù ăn uống cũng nhiệt t́nh và lâu lâu cũng có tham gia vài câu cho bữa tiệc thêm phần rôm rả. Mọi người hỏi tôi qua lâu chưa, lần đầu tiên thấy tuyết rơi có sợ không?
- Dạ cháu qua đă được bốn năm theo diện học bổng toàn phần của đại học Mc Gill. Cháu đă học xong và đang đi làm cho hăng .......
Ai cũng trầm trồ khen tôi giỏi nên mới vớ được học bổng của trường đại học danh tiếng và bây giờ lại được hăng lớn nhận. Tan tiệc ra về ḷng vui khôn tả v́ được quen biết một gia đ́nh rất đạo đức, tử tế. Và v́..........
***********
Tôi mở tủ lấy ra đôi guốc mộc mang theo cùng với bộ áo dài mặc sáng nay ngắm nghía để nhớ về mùa xuân ở quê nhà năm tôi mười lăm tuổi.
************
Quê tôi nghèo lắm cây cối xác xơ, sỏi đá khô cằn, chó gầy trơ xương sủa không thành tiếng. Năm đó gần Tết ủy ban thông báo có phái đoàn từ thiện nước ngoài sẽ đến và phát quà cho những người nghèo, già neo đơn. Cả làng mừng vui rủ nhau ơi ới đi từ sáng sớm v́ sợ đến trễ hết phần. Hôm đó như thường lệ tôi vác dao đi chặt lá chuối, tước bỏ cuống xếp lại thành từng tệp đem ra chợ bán, v́ gần Tết lá chuối đắt như tôm tươi chỉ thoáng cái là đă hết nhẵn. Trên đường về ngang qua ủy ban phường thấy hai xe to tướng chắc ở thành phố về đang phát quà tôi giật ḿnh nghĩ đến bà Tám Ớt. Dúi vội cái sọt và con dao vào bụi tre gần đó nín thở chạy một mạch lại nhà bà. Đúng như tôi nghĩ bà ngồi ngoài sân mắt nh́n về hướng ủy ban một cách thèm thuồng. Tôi chạy tới khom lưng cơng bà chạy băng băng ra ủy ban. Đặt bà ngồi xuống thềm tôi dặn:
- Bà ngồi đây lănh quà, chút nữa con quay lại cơng bà về.
- Con không ở lại lănh quà sao, con cũng nghèo mà?
- Người ta chỉ cho người nghèo già đơn chiếc thôi, con có nghèo nhưng chưa già con tự làm kiếm tiền nuôi thân được mà bà.
- Ơ.......ơ ơ.
Không đợi bà ơ thêm tiếng thứ tư tôi chạy bay lại ḅui tre t́m kiếm gia tài cất giấu khi năy, may quá cái sọt và con dao vẫn chưa bốc hơi. Dựa lưng vô gốc tre thở hồng hộc tôi tḥ tay vào cái sọt lấy ra cuốn sách ngồi đọc trong lúc chờ bà Tám Ớt. Cả xóm đặt tên bà như vậy v́ nhà bà trồng ớt cay nhất làng chắc nhờ sự hợp tác của bầy gà suốt ngày lang thang trong vườn. Ngoài kia bác Việt kiều trao quà cho bà Tám ân cần thăm hỏi:
- Sao bà đến trễ thế may là chúng tôi chưa về.
- Tui bị đau chân đi không được may nhờ con Hường đi bán về sớm cơng giùm tui tới chứ không th́.......
- Rồi cô đó đâu sao không ở lại lănh quà?
- Tui có biểu nó ở lại nhưng nó nói quư ông bà chỉ phát cho người già nghèo neo đơn. Nó c̣n trẻ tự mưu sinh được không dám tham. Nó dặn tui lănh xong ngồi đây chờ chút nó quay lại cơng tui về.
- Thương nhỉ, nhưng đây cũng là gói quà cuối cùng chả làm sao được.
Đứng sau lưng mẹ phụ giúp phát quà Tú đă chú ư cô gái trắng như cục bột bánh bao, tóc bum bê cắt theo kiểu gáo dừa úp ngược, con mắt to tướng, ăn mặc xốc xếch cơng bà cụ đến vào giờ chót rồi vụt biến mất. Bây giờ Tú đă hiểu, thay v́ phụ ba mẹ dọn dẹp đồ lên xe Tú chân thấp chân cao khập khiễng băng qua đường nơi có quán nước dừa tươi, quán cơm b́nh dân và một tiệm tạp hóa. Tiệm tạp hóa dưới quê bán từ gạo muối nước mắm nước tương, đậu xanh, đậu đỏ, me ngọt Thái Lan cho tới vé số Kiên Giang, Tiền Giang ôi thôi hầm bà lằng.
Đi tới đi lui ngắm nghía mắt Tú dừng lại nơi đôi guốc gỗ đơn sơ mộc mạc v́ anh chợt nhớ lúc năy cô bé cơng bà cụ chạy chân không. Bên cạnh đôi guốc là xấp vải tơ rẻ tiền màu thiên thanh và xấp vải trắng gói trong bọc nilon để không bị bụi làm hoen màu. Bà chủ bảo xấp vải xanh đủ may áo dài và xấp trắng để may quần. Mua xong ba thứ Tú băng qua đường trở về ủy ban đúng lúc cô gái đă trở lại khom lưng xuống cơng bà Tám lên. Bao gạo, chai nước tương, thùng ḿ gói cồng kềnh cứ rơi long lóc chẳng sao giải quyết được. Thấy vậy anh Tâm đi cùng đoàn ra phụ cơng bà Tám, cô bé ôm quà trước ngực dẫn đường vừa đi vừa hồn nhiên:
- Bà Tám sướng nha năm nay có quà Tết Việt kiều, có cả dầu gió xanh nữa xức lên thơm phức luôn.
Tú ôm đôi guốc và hai xấp vải gói trong tờ giấy báo đi theo bên cạnh, con đường đất gồ ghề thỉnh thoảng có vài vũng nước nhỏ c̣n sót lại của cơn mưa đêm qua. Anh Tâm hỏi chuyện về sinh hoạt và đời sống của dân làng, Tú chỉ lắng nghe mà không một lời. Đi ngang bụi tre Hường rẽ vào lấy cái sọt có con dao to tướng Tú nh́n hết hồn xanh cả mặt mày. Anh Tâm cũng điếng người giả vờ giả lả hỏi:
- Bé con đi đâu mà xách con dao to tướng vậy?
- Nó đi chặt lá chuối bán ngoài chợ cho bà con gói bánh tét chứ không có ǵ đâu mấy chú đừng sợ. Ḍm nhỏ con chứ cũng mười lăm tuổi rồi, học giỏi nhất làng này đó. Chặc..... nhưng nghèo quá biết theo được tới đâu.
Tú an tâm thở phào nhẹ nhơm, ḷng hơi hối hận với ư nghĩ thoáng qua khi vừa nh́n thấy con dao. Đưa bà Tám vào nhà anh Tâm và Tú vội kiếu từ quay trở lại ủy ban để cùng phái đoàn từ thiện trở về thành phố ngay trong ngày. Tú để gói quà vào cái sọt nói nhỏ:
- Tặng em nè, có đôi chân lành lặn phải biết quư đừng đi chân không chai gót mất đẹp.
Hường sững người nh́n Tú không chớp mắt, cảm động
lí nhí cám ơn rồi đứng nh́n theo người ân nhân chân thấp chân cao khập khiễng xa dần, xa dần.
***************
Đă bao năm qua tiếng nói dịu êm và khuôn mặt sáng ngời nét nhân từ ấy chưa bao giờ phai nḥa trong tâm trí tôi. Nay gặp lại có thể anh không nhận ra, anh đă quên chuyện đôi guốc mộc năm xưa nhưng tôi vẫn nhớ như in.
Liên tiếp những ngày sau đó tôi và Ngân cứ gọi nhau ơi ơí nói chuyện không ngừng nghỉ về chuyện học hành, chuyện khó khăn làm sao để hội nhập đời sống mới, chuyện đi làm cứ bị đồng nghiệp xoa đầu như em bé v́ nhỏ con chỉ đứng tới vai họ. Về chuyện quê một cục v́ đi nhà hàng với các đồng nghiệp trong công ty, ăn steak mà xịt đầy maggi và ớt tabasco hôm sau bà thư kư già th́ thầm nói nhỏ "Con gái cưng ăn steak đừng thêm gia vị ǵ hết, như thế mới cảm nhận được vị ngon ngọt của thịt ḅ" đó là lần đầu tiên ăn steak. Về chuyện mẹ của em mỗi năm sinh nhật, ngày lễ Mẹ, Giáng Sinh ai biếu quà là giận bắt đưa hóa đơn để đi trả lại. Chỉ cho bao thư là cười hớn hở v́ mẹ cần tiền để làm từ thiện giúp người nghèo ở VN. Về chuyện ba bị tiểu đường nhưng thích ăn ngọt cứ lục tủ lạnh ăn vụng chè của mẹ hoài. Về chuyện ông anh hai rất giỏi và thành công trong sự nghiệp nhưng sao sao í chẳng cua được cô nào nên giờ vẫn ế. Bé Ngân kể biết bao chuyện gia đ́nh nhưng tôi chỉ nhớ mỗi chi tiết anh hai c̣n “ế”.
Hôm nay 14 tháng 2, tôi mua một đóa hồng nhung tươi thắm. Lấy tờ giấy báo gói đôi guốc mộc cột ngang bằng dây lạt thắt nơ. Cắm đóa hồng nhung xuyên qua dây lạt tôi đến nhà Ngân đặt trên capot chiếc xe cũ không thể t́m chiếc nào cũ hơn được nữa của anh Tú đậu trong sân. Đúng như lời nằm vùng đưa tin 7 giờ 45 anh ra xe, thoáng ngạc nhiên khi nh́n thấy gói quà anh nh́n quanh quất như t́m kiếm rồi ôm gói quà vào xe ngồi im rất lâu.
Sau bữa cơm chiều điện thoại của tôi có tin nhắn "Con bé ngu ngốc qua lấy đôi guốc về đi, tôi tật nguyền làm sao mang guốc. C̣n hoa nữa ai lại tặng hoa cho con trai bao giờ"
Tôi lặng người gửi trả một khuôn mặt buồn với hai giọt lệ "Em sẽ qua lấy hoa nhưng guốc và bộ áo dài xin gửi trả lại, cùng năm ngàn Mỹ kim em nhận được qua bà Tám Ớt trong suốt thời gian đi học".
- Như vậy đóa hồng này trừ vào năm ngàn hả, sao đắt thế? Mà tặng hoa hồng ngày này có biết ư nghĩa ǵ không?
Tôi gửi trả lời bằng một trái tim to tướng. Một phút sau:
- Chỉ tặng đôi guốc mà bị ép duyên kiểu này, biết thế gặp ai anh cũng tặng guốc th́ bây giờ đă có cả chục cô để chọn lựa rồi ha ha ha".
Hai hàng nước mắt trên má c̣n chưa khô tôi bật cười với hai chữ ép duyên. Có tiếng gơ cửa dồn dập tưởng như cháy nhà, tôi mở tung cánh cửa mà không kịp hỏi chuyện ǵ. Anh Tú đứng ngay cửa pḥng với bó hồng to tướng trên tay:
- Tặng hoa là phải nguyên bó thế này biết chưa, người ǵ hà tiện thế không biết.
- Có biết chứ, nhưng tặng nguyên bó lỡ bị trả lại......uổng.

VietBF@sưu tập

troopy
R10 Vô Địch Thiên Hạ
Release: 01-19-2022
Reputation: 24688


Profile:
Join Date: Oct 2014
Posts: 71,392
Last Update: None Rating: None
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	16.jpg
Views:	0
Size:	27.6 KB
ID:	1983789  
troopy_is_offline
Thanks: 73
Thanked 5,469 Times in 4,738 Posts
Mentioned: 5 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 24 Post(s)
Rep Power: 82 troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7
troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7troopy Reputation Uy Tín Level 7
The Following User Says Thank You to troopy For This Useful Post:
tampleime (01-19-2022)
Reply

User Tag List


Facebook Comments


 
iPad Tablet Menu

HOME

Breaking News

Society News

VietOversea

World News

Business News

Other News

History

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

Sport News

ZONE 1

ZONE 2

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Thơ Ca

Help Me

Sport Live

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOT 30 Days

NEWS 30 Days

Member News

Tin Sôi Nổi Nhất 24h Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 3 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 7 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 14 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 30 Ngày Qua
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.


All times are GMT. The time now is 13:56.
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2006 - 2024
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2024 DragonByte Technologies Ltd.
Log Out Unregistered

Page generated in 0.09893 seconds with 13 queries