Cái tài của Thiền sư Thích Nhất Hạnh là thế. Ông giảng Phật pháp mà không thấy chùa, cũng không thấy Kinh, không thấy Phật, chỉ thấy đời sống, thấy những chuyện nóng hổi của đất nước, của xă hội, của gia đ́nh ḿnh và của chính ḿnh. Đến với Phật không phải trông chờ vào phép mầu nhiệm của Phật trong cơi huyền bí nào đó. Điều quan trọng là chúng ta phải vững tin. Tin vào chính ḿnh. Nghĩa là ta phải tự biến ta thành Phật, để tự giải thoát cho ḿnh.
Nhiều khi chỉ thay một quan niệm, chúng ta đă thoát được khổ đau, đă t́m thấy hạnh phúc đích thực. Bởi nhiều khi chính ư niệm về hạnh phúc lại là chướng ngại của hạnh phúc. Ta bị mắc kẹt, bị cầm tù bởi chính ư niệm của ḿnh. Không phá được cái nhà tù tự ḿnh dựng lên để giam hăm ḿnh th́ làm sao có được hạnh phúc.
(Nhà thơ Trần Đăng Khoa nói về Thiền sư Thích Nhất Hạnh)
VietBF@sưu tập
|