Có thằng cháu rất hay xem Tivi và hay 'soi' Tivi. Đôi khi, những câu hỏi của cháu khiến tôi rất khó để trả lời.
Tôi đang đọc, thằng cháu từ ngoài kêu toáng lên rồi chạy vào pḥng:
- Ông ơi, Tivi lại nói sai ông ạ.
- Ǵ nào? Ai nói sai? Cái ǵ sai ? B́nh tĩnh nói ông nghe xem nào!
Nó găi đầu găi tai:
- Cô dẫn chương tŕnh bảo "cảm ơn những chia sẻ của anh". Ơ, cái "chia sẽ" có phải con người đâu, có biết ǵ đâu, sao nhận lời cảm ơn được. (ư nó nói, sự chia sẻ không phải là con người nên không có nhận thức).Cháu nói thế đúng không hả ông?!
Tôi nh́n cháu, cười:
- Thế theo cháu th́ phải nói thế nào?
- Phải nói là "cảm ơn anh về những chia sẻ..." mới đúng ông ạ.
Tôi nh́n cháu, gật đầu:
- Giỏi. Cháu ông giỏi lắm.
Nó vẫn hậm hực:
- Sao Tivi toàn người lớn mà hay nói sai vậy ông? Mà nói sai thế chả bị mắng ǵ cả. Ở lớp cháu mà vậy, có mà cô giáo mắng cho chết ư. Hay là... người lớn được quyền nói sai hả ông?
- Không. Người nào cũng không được quyền nói sai cháu à. Có thể cô ấy cứ quen miệng rồi nói như thế mà không biết là ḿnh nói sai.
- Nhưng cháu thấy chương tŕnh nào nói cũng sai ông ạ. Có chú dẫn chương tŕnh lại nói: "Đội Manu tung một loạt những cầu thủ dự bị vào sân". Một loạt là nhiều. Những cũng là nhiều. Nếu "tung một loạt những cầu thủ..." th́ đông lắm.
Trong khi mỗi đội chỉ có 11 cầu thủ trên sân thôi. Chán thật. Nói thế mà cũng đ̣i nói. Hay là hồi đi học, các cô các chú ấy không học môn Tiếng Việt hả ông? - Nói rồi, nó bụng xịu đi ra... tắt Tivi.