Thơ Xướng Họa
Sương Anh-Viễn Phương
Bài Xướng
Tình Thu Nhớ
Lẳng lặng đường về nghe tiếng ru
Như ai khẽ gọi chốn xa mù?
Khơi bao nỗi nhớ tình phiêu lãng
Từ lúc mây trời lộng sắc thu
Vạt nắng soi chiều tựa bóng câu
Sương rơi phủ lạnh ước mơ đầu
Hàng cây ủ rũ buồn xao xác
Cánh lá lơ thơ nhỏ giọt sầu
Nhớ mãi thu xưa chuyện chúng mình
Hôm nào dạo bước dưới bình minh
Chung tay kết nối dòng thơ mộng
Vấn vít trao nhau một chữ tình
Rợp bóng mây đùa gió lạnh căm
Trăng thu mờ ảo giữa đêm rằm
Người trông bến mộng hoài xa vắng
Kẻ đợi thuyền mơ vẫn biệt tăm
Mải miết tìm nhau nặng nỗi sầu
Tình còn rượt bắt đến bao lâu
Nghìn thu dẫu có hoài rong ruổi
Xin vẫn bình yên giấc mộng đầu
Viễn Phương
Bài Họa
Lăng Lẽ Tình Thu
Lặng lẽ mong chờ một tiếng ru
Âm ba xa tít chốn sương mù
Bao giờ thấy lại người năm cũ
Dừng gót phiêu bồng về với Thu?
Đường mây giấu giữ bóng chim câu
Mòn mỏi phòng loan giấc mộng đầu
Rặng liễu ngoài song buồn hiu hắt
Chia sẻ cùng ai nỗi khổ sầu
Thu về gợi nhớ chuyện đôi mình
Thuở ấy bên nhau ngắm ánh minh
Thi cảm tràn dâng như suối thác
Muôn bài thơ viết chứa chan tình
Thu phong thổi lạnh buốt căm căm
Nguyệt điện vang lên khúc dạ cầm
Réo rắt tỳ bà nghe não nuột
Người xưa vẫn mãi tận xa xăm...
Lòng riêng nặng trĩu nỗi ưu sầu
Chẳng biết tim còn giữ được lâu
Như chiếc lá vàng đêm gió lạnh
Hồn đau tan nát mộng yêu đầu
Sương Anh