Quote:
Originally Posted by phokhuya
|
Tôi viết khéo như vậy mà bác cũng nhìn ra. Úi chà, tôi bị con nhền nhện tinh nó nhéo, tôi vừa cười vừa gõ máy khi viết những hàng chữ này cho bác nó tưởng tui đang ghẹo cô nào ở trên mạng , tôi phải thề sống thề chết, thề phải chung thủy với món canh ngầu pín gia truyền của nó , con nhền nhện này gốc Hồng Kông , mỗi lần nó đến thăm tui đều mang theo món canh và bắt tôi phải ăn cho bằng hết , tô canh gì mà nhìn vào thấy ớn lạnh , toàn là cá ngựa với hải sâm ...không ăn thì sợ nó buồn không có tình nghĩa, nhưng ăn rồi mà không nghe lời nó thì máu mũi chảy ra liền , mấy người bạn tui nói tôi có phước , có người muốn mà không được nhưng mấy ổng có biết đâu mỗi lần tôi nghe điện thoại của nó là nó muốn đến thăm tui là tui muốn trốn, viện cớ này cớ kia để từ chối nhưng nó cứ lỳ ra và mang canh ngầu pín gia truyền của nhà nó bắt tui ăn... Nói thiệt nghe giỏi " nghề " cỡ nào thì cũng phải tàn tạ theo tuổi tác nên tui thỉnh thoảng ôm đàn mà hát bài " Tiếng xưa " của Dương Thiệu Tước...cũng vì vậy nên tui mới viết là không biết " chúc vui hay chúc buồn " cho cha 22...