Chiều Cuối Đông
Chiều cuối đông nắng hong đời hiu hắt
Mây nhạt nḥa giăng mắc bóng hoàng hôn
Tuyết sương chồng chất nỗi buồn
Gió đùa khe khẽ bồn chồn bước chân
Ôi!-Thương nhớ những vần thơ yêu cũ
Mười năm dài ấp ủ mối t́nh riêng
Đất trời mấy độ xiêu nghiêng
Tơ ḷng vương víu nỗi niềm khó khuây
Trời chếch bóng sầu vây hồn đơn lẻ
Thanh âm nào san sẻ khúc t́nh xa
Ư thơ c̣n chút đậm đà
Hương yêu dường đă phôi pha ít nhiều
Mây xám ngắt đ́u hiu giăng khắp lối
Gợi nhớ ngày kết nối cuộc t́nh thơ
Chiều nay sương gió lững lờ
Cuối đông sầu nhớ mịt mờ dáng xưa
Viễn Phương