VietBF - View Single Post - Truyện Ngắn tuyển chọn
View Single Post
Old 04-26-2021   #205
wonderful
R8 Vơ Lâm Chí Tôn
 
Join Date: Jun 2011
Posts: 17,285
Thanks: 17,998
Thanked 64,837 Times in 16,417 Posts
Mentioned: 125 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 4457 Post(s)
Rep Power: 57
wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11
wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11wonderful Reputation Uy Tín Level 11
Default

Truyện ngắn: T̀NH YÊU ĐÍCH THỰC

Cô không ngờ ḿnh lại gặp một người mẹ chồng dễ sợ như vậy, từ khi kết hôn bà chưa từng xem trọng cô, ngày nào cũng nói những lời khó nghe. Cô chỉ biết khóc.
Người khác khuyên cô rằng mẹ chồng cô về hưu rảnh rỗi không có việc ǵ làm, cô cứ sinh một thằng bé kháu khỉnh, bà ấy trông cháu th́ sẽ không phàn nàn cô nữa.

Mẹ chồng gây áp lực cho cô, bà cứ luôn hỏi cô khi nào th́ sinh cháu, kết hôn đă mấy năm rồi mà chẳng thấy động tĩnh ǵ cả. Mẹ chồng c̣n nói những câu khó nghe hơn: “Nuôi con gà c̣n có thể đẻ trứng, lấy một cô vợ về mà chẳng chịu sinh cháu, thế th́ thà nuôi một con gà mái c̣n hơn”.

Chồng cô khuyên mẹ ḿnh: “Mẹ, mẹ nói ǵ vậy ạ, bọn con bận công việc, tạm thời chưa muốn sinh con”.

Bà mẹ lại nói: “Đă 30 tuổi đầu rồi c̣n bận đến khi nào đây!”

Thật ra không phải là hai vợ chồng cô không muốn sinh con, họ rất muốn có con, nhưng không biết v́ sao măi mà cô vẫn chưa mang thai. Nay đă qua 30 tuổi rồi, không thể dùng lư do bận công việc không muốn sinh con nữa.

Mẹ chồng cô nói: “Đến bệnh viện nào lớn mà khám đi, khéo lại bị bệnh ǵ đấy!”

Bà không nói là nghi ngờ ai có bệnh, nhưng cô biết chắc chắn là đang nghi ngờ cô. Cô cũng có hơi nghi ngờ bản thân ḿnh có bệnh ǵ đó, chồng cô khỏe mạnh như thế, không có vẻ ǵ là có bệnh cả.

Kết quả kiểm tra ngoài dự kiến, th́ ra là do anh bị bệnh. Khi biết được điều này, cô đă gào khóc lớn, rất nhiều năm qua, cô đă chịu biết bao nhiêu tủi nhục, cô oán giận đánh vào lưng anh:“Đều là tại anh, mẹ anh c̣n mắng tôi, lời ǵ khó nghe cũng đều nói ra hết cả!”

Anh lặng lẽ rơi nước mắt, không nói câu nào.

Về đến nhà, cô đẩy cửa vào nhà trước, mẹ chồng nói: “Sao lại khóc lóc thế kia? Ai nợ cô tiền hả? Ôi dào, tôi hiểu rồi, khám ra là cô có bệnh rồi chứ ǵ?”

B́nh thường v́ nghi ngờ việc không có con là do ḿnh nên cô thấy tự ti trước mặt mẹ chồng, khi bà nói những lời khó nghe, cô chưa từng dám đáp trả, nhưng lần này cô lại hét lớn: “Ai có bệnh chứ, có mẹ bị bệnh ấy!”. Nói xong cô đẩy cửa đi vào pḥng ngủ.

Mẹ chồng ngây ra, bà hỏi con trai vừa đi vào sau: “Chuyện ǵ đây?”

Anh nói: “Mẹ, có kết quả kiểm tra rồi, là do con ạ”.

Bà không tin, bắt anh phải cho xem kết quả kiểm tra.

Anh nói: “Mẹ xem cũng có hiểu ǵ đâu ạ”.

Bà lại nói: “Th́ mẹ t́m người nào hiểu xem hộ!”

Anh nói: “Chuyện này có ǵ hay sao mà c̣n để cho người khác biết chứ ạ! Con xé và ném vào nhà vệ sinh ở bệnh viện rồi”.

Bà khóc lóc, nói dù phải tốn bao nhiêu tiền cũng phải chữa được.

Anh nói rằng bác sĩ đă nói rồi, bệnh này cả thế giới cũng không chữa được.

Thế nhưng bà mẹ không cam ḷng, đi hỏi thăm những nơi chữa vô sinh bằng Đông y, rồi đi lấy thuốc, bắt anh uống những chén thuốc đắng nghét, vậy mà vợ anh vẫn chẳng có động tĩnh ǵ. Bà mẹ chồng cuối cùng cũng từ bỏ.



Có lần, cô nói với chồng ḿnh muốn ly hôn. Anh không đồng ư và nói: “Anh bị bệnh này, sẽ không có ai chịu lấy anh cả, em nhẫn tâm bỏ anh như vậy sao, hay là chúng ta nhận con nuôi đi”.

Cô cũng nói với anh, cô yêu anh, nếu thật sự phải ly hôn, cô cũng không nỡ, đó chỉ là lời cô nói khi tức giận thôi. Họ nhận nuôi một bé trai, bà mẹ chồng rất cố gắng giúp họ trông con. Thái độ của mẹ chồng đối với cô cũng thay đổi 180 độ, mỗi ngày khi cô tan sở, mẹ chồng đều hỏi han, khi cô bị bệnh, bà bê trà rót nước.

Dần dần, cô không c̣n oán giận mẹ chồng nữa, con trai họ cũng rất thông minh, ngoan ngoăn, gia đ́nh ấm êm hạnh phúc.

Đôi khi cô nghĩ như thế này cũng rất tốt, nếu chồng cô không bị vô sinh, mẹ chồng chắc hẳn vẫn c̣n khó chịu với cô như ban đầu. Nếu vậy th́ cô sẽ rất khó lựa chọn, ly hôn th́ cô không nỡ, không ly hôn th́ cô không chịu nổi tính khí của mẹ chồng.

Đă nhiều năm trôi qua, con trai họ đă lên đại học, mẹ chồng cũng đă qua đời rồi. Một ngày nọ, cô dọn dẹp tủ và phát hiện những tờ kết quả kiểm tra đă ố vàng trong một tập hồ sơ cũ, cô mở ra xem, mặt biến sắc, cô lập tức cầm đi hỏi chồng.

Anh nói:“Đúng vậy, anh đă nói dối, khi đó kết quả là em bị bệnh”.

Cô kinh ngạc hỏi anh tại sao lại làm như vậy.

Anh nói: “Em thể hiện thái độ tự tin trước mặt mẹ anh là v́ em cho rằng người bị vô sinh là anh, nếu anh nói sự thật với em th́ em sẽ không c̣n mặt mũi nào nữa, mẹ anh là người thông minh, bà sẽ nh́n ra được. Anh uống những chén thuốc đắng nghét đó là để giả vờ người bị bệnh thật sự là anh!”.

Th́ ra là vậy! Cô ôm chầm lấy anh, không nói nên lời, nước mắt cô tuôn rơi như mưa…

Yêu không phải chỉ là những ǵ nói ra ngoài miệng, t́nh yêu hy sinh thầm lặng mới là t́nh yêu đích thực!


Thanh Trúc biên dịch

Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	! ++images.jpg
Views:	0
Size:	7.5 KB
ID:	1780801  
wonderful_is_offline   Reply With Quote
The Following 3 Users Say Thank You to wonderful For This Useful Post:
baolunbeau (04-27-2021), hohoang (05-16-2021), thoigian (05-07-2021)
 
Page generated in 0.06635 seconds with 11 queries