Thơ Xướng Họa
Sương Anh-Viễn Phương
Ru Nhau Tình Thu
Giữ mãi nghe em chiếc lá vàng
Thơ tình anh gởi gió đưa sang
Thương em muôn thuở còn như mộng
Chẳng biết lời yêu có muộn màng?
Đêm xuống âm thầm gió nhẹ ru
Thềm hoang loang lở khói mây mù
Dáng xưa ẩn hiện đùa sương trắng
Tha thướt dịu dàng chiếc áo thu
Ta đến bên nhau tỏ nỗi niềm
Ru đời lãng tử gái thuyền quyên
Dòng thơ đôi bóng chung vần vận
Con chữ tung tăng thỏa ước nguyền
Lãng đãng mây che ánh nguyệt mờ
Đất trời da diết khối tình thơ
Hương yêu phơ phất vườn thu vắng
Ru mãi tình nhau giấc mộng chờ
Viễn Phương
Ru Tình Đêm Đông
Cho nhau anh nhé chút mơ vàng
Dẫu cách muôn trùng vẫn gởi sang
Chút chụt yêu thương dù huyễn mộng
Tình ta thắm mãi chẳng phai tàn
Trở giấc đêm nay nghe tiếng ru
Hồn nghe ấm áp đêm sương mù
Lời êm dẫn dắt ta vào mộng
Lạc chốn thiên đường vàng lối thu
Đá vàng tình nghiã anh và em
Vận nối vần gieo nơi bến duyên
Đã kết tình thơ bền chặt mãi
Tơ lòng hoà điệu khúc êm êm
Tuyết trắng về đây tiễn gót thu
Nhờ anh khơi lưả mối tình nhu
Trái tim thôi buốt vì đông lạnh
Đôi bóng tình thơ mãi hát ru
Sương Anh