Ngủ Đi Em
Đêm Khuya thềm vắng âm thầm
Nghe ḷng nặng trĩu trong tâm héo sầu
Tiếng buồn vang vọng canh thâu
Em ơi hăy ngủ anh hầu quạt đây
Thương em ghi khắc dạ nầy
Anh ru em giấc nồng say đất trời
T́nh sầu gác vắng trăng soi
Ḍng thơ thắm đượm muôn lời yêu đương
Mai về trên bến sông tương
Anh ru em giấc mộng thường b́nh an
Kê đầu gối mộng tay đan
Kết ṿng mơ ước dở dang hôm nào
Ru em quên hết nghẹn ngào
Dưới trời xuân ấm kết trao duyên t́nh
Rộn ràng hoa nắng lung linh
Ngất ngây làn gió hương trinh mặn mà
Ngủ đi em, giấc ngọc ngà
Lời ru êm ái thiết tha cơi ḷng
Ngày sau chung giấc mơ hồng
Ta về bến mộng t́nh nồng thắm duyên
Viễn Phương