@
trungthu Cám ơn bạn có bài hay mặc dù hơi dài . Khi đọc qua và suy ngẫm có thể nói là bài học tự sửa mình . Những lời bạn viết tôi hoàn toàn không giận bạn mà nhiều cảm kich , vì bạn dùng câu chuyện để sửa đổi tính tình nói chung và cho riêng tôi học hỏi nữa
"( Sẵn tiện đây tôi muốn nói với 22 một ít lời, tôi chơi với anh cũng không lâu lắm, nhưng cũng biết anh là kẻ nóng tính, việc nào cũng muốn phải trội hơn người khác mới thôi. Giờ này anh lại khoác lên người chiếc áo Hiệp Sĩ nên mới khổ sở như vậy. Có anh hay không có anh thì trái đất nó vẫn quay như vậy, anh không cách gì làm trái đất nó xoay ngược lại được,vì trái đất làng chửi này chỉ có 1 người quay ngược lại được mà thôi đó là chủ nhân của nó. Những cái mà anh có và anh đang mang lên người bây giờ,hãy bỏ bớt đi ,nó chỉ là hão huyền, không thực,anh hãy chịu thua đi,thua mà để cho gió lặng sóng ngừng thì tiếng " thua " đó nó vẫn có cái giá trị của nó, xóa bớt những cái gì quá phản cảm, không cần phải so sánh với những cái post của người khác, bởi những cái đó chẳng có gía trị gì với anh, hãy để chúng tự sanh tự diệt, tôi không muốn nhìn thấy anh một kiếm sĩ đơn độc có lý tưởng mà mang trên mình đầy những vết thương, ngã gục một mình bên bờ sông vắng...Có thể anh giận tôi vì những câu nói này, nói ít , mong anh hiểu nhiều. ) "
Xin cảm tạ
Một bài thơ thật hay
Tháng năm ta đứng nhìn trời.
Thấy ta vô ngã thấy đời vô danh.
thấy sông soi dấu chân mình.
Thấy hoa năm cũ một cành nhớ thương...
Thấy em áo lụa tan trường .
Thấy ta áo trận bên rừng quạnh hiu.
Thấy năm đuổi giặc hò reo.
Thấy non thác đỏ, thấy đèo lửa bay.
Thấy ta trong hóa thân này.
Dù duyên hay nghiệp cũng bằng thế thôi.
Tháng năm ta đứng nhìn trời.
Thấy ta vô ngã thấy đời vô danh.
PS : tui xin chuyển 2 bài của 2 bác về khu tin tức member để tránh sự bàn cãi ở nơi đây nhiều . Các Bác có thể tiếp tục thêm