T́nh Mê Ảo
Theo năm tháng ru t́nh trong mê ảo
Một khoảng đời chao đảo lối yêu đương
Lời trao nhau thật giả mấy ai tường
Cho đến cuối con đường qua cơi vắng
Mang ước nguyện gối đầu đêm tĩnh lặng
Giọt thương sầu đọng lắng giữa buồng tim
Thời gian kia thoang thoát vẫn im ĺm
Nào hay biết lối t́nh duyên cách trở
Nàng măi sống trong tim từng hơi thở
Mặc bóng h́nh tan vỡ giữa trời xa
Dấu yêu thương hương sắc đă phai nḥa
Bao luyến nhớ t́nh ta bao ước vọng
Sương trắng vẫn chập chờn trên lối mộng
Gió bông đùa lay động bóng t́nh nhân
Tường mây thưa hiện ẩn đă bao lần
Cho ta phút bâng lâng hồn đơn lẻ
Niềm thương nhớ biết cùng ai san sẻ
Duyên lỡ làng quạnh quẽ dưới trời mơ
Dẫu từng đêm hoài luống nỗi mong chờ
Xin trọn giữ t́nh thơ về bến đợi
Viễn Phương