Tại Chữ Thương
Muôn nỗi trông chờ tại chữ thương
Dù ta cách biệt mấy trăm đường
Nhờ mây chuyên chở tình thơ gởi
Mượn gió khơi lòng yêu mến vương
Mỏi đợi nàng về đã mấy năm
Tình xa dạ nhớ vẫn thâm trầm
Thâu đêm bên ánh đèn đơn tọa
Xoa dịu vết tình ghi khắc tâm
Nắng ít mưa nhiều thêm nỗi lo
Sợ buồn gieo rắc đến nàng thơ
Thời gian kia mãi hoài vun vút
Ru khúc đợi chờ trong giấc mơ
Nhìn nắng hoàng hôn nhớ thật nhiều
Dáng tình thơ cũ đậm đà yêu
Sương rơi đan bóng hình như họa
Đêm xuống sầu lên bám víu chiều .
Viễn Phương